Sự cố mất dữ liệu sau nụ hôn đã gây ra một khủng hoảng lớn cho Tập đoàn Huyền Hắc. Dự án trọng điểm liên quan đến việc bảo mật thông tin gia tộc đã bị trì hoãn nghiêm trọng. Huyền Lạc biết rằng anh không thể để gia tộc sụp đổ vì cảm xúc cá nhân.
Anh ra lệnh cho An Ly tránh xa các tài liệu nhạy cảm, nhưng trớ trêu thay, chính khả năng đặc biệt của Ly lại là chìa khóa để giải quyết vấn đề. Ly có thể cảm nhận được "dấu vết năng lượng" của những dữ liệu đã bị rút cạn.
"Chỉ có cô mới có thể làm được việc này, An Ly," Lạc nói, giọng anh đầy sự mâu thuẫn. Họ đang đứng trong phòng máy chủ lạnh lẽo, những ánh đèn xanh nhấp nháy trên khuôn mặt căng thẳng của Lạc. "Cô phải tìm ra nơi năng lượng đã được chuyển đi, và phải làm điều đó mà không được chạm vào bất cứ thứ gì."
"Tôi hiểu. Mối quan hệ của chúng ta, ngay cả trong công việc, cũng phải tuân theo quy tắc của Lời Nguyền," Ly đáp, ánh mắt cô không hề sợ hãi mà đầy sự quyết tâm.
Họ bắt đầu làm việc. Ly nhắm mắt lại, tập trung cảm nhận. Cô không chạm, nhưng cô để linh cảm của mình lan tỏa trong không gian. Cô cảm thấy một luồng năng lượng nóng rực, sau đó là sự trống rỗng, và cuối cùng là một đường dẫn năng lượng mơ hồ.
"Nó... nó không bị xóa. Nó bị chuyển hướng đến một máy chủ dự phòng không xác định, có lẽ là một cơ sở dữ liệu cũ," Ly thì thầm, từng lời nói đều chính xác một cách đáng kinh ngạc. "Và... nó đang được bảo vệ bởi một loại lá chắn năng lượng rất mạnh."
Lạc kinh ngạc. Ly không chỉ là họa sĩ; cô là một người cảm nhận năng lượng bẩm sinh.
"Lá chắn đó được thiết lập bởi ai?"
"Tôi không rõ. Nhưng nó rất cổ xưa. Giống như... một phần của chính Lời Nguyền đang ngăn chặn ngài lấy lại dữ liệu," Ly giải thích. "Để mở được lá chắn này, ngài cần một thứ gì đó có khả năng hóa giải năng lượng tiêu cực, không phải là phá hủy."
Lạc hiểu. Lời nguyền không cho phép họ có được cả tình yêu và gia tộc. Mỗi khi họ tiến gần nhau, Lời Nguyền lại tạo ra rào cản, buộc Lạc phải lựa chọn hy sinh.
Lạc lục lọi trong các tài liệu mật, Ly chỉ đứng cách anh một khoảng an toàn. Dù cố gắng giữ khoảng cách, sự hợp tác này lại càng kéo họ lại gần nhau hơn về mặt tinh thần. Họ chia sẻ chung một mục tiêu, một bí mật.
Cuối cùng, Lạc tìm thấy một thông tin quan trọng: một chiếc bùa hộ mệnh cổ của gia tộc Huyền, được chế tác để làm suy yếu Lời Nguyền trong những trường hợp khẩn cấp.
"Chiếc bùa này nằm trong căn phòng lưu trữ dưới lòng đất, trong một chiếc hộp sắt," Lạc nói. "Cô phải đi lấy nó, nhưng... một mình. Tôi không thể đi cùng cô."
Ly gật đầu. Nàng không sợ đi một mình. Nàng chỉ sợ rằng Lạc sẽ luôn tự trừng phạt bản thân.
Trong căn phòng lưu trữ lạnh lẽo, Ly tìm thấy chiếc hộp sắt theo mô tả của Lạc. Khi cô cầm chiếc bùa hộ mệnh lên, một luồng ánh sáng ấm áp lan tỏa, xua tan không khí lạnh lẽo.
Nhưng ngay khi Ly chuẩn bị rời đi, cô nghe thấy tiếng bước chân. Không phải của Hoài. Là Tề Lam, vị hôn thê giả của Lạc.
Tề Lam, một người phụ nữ xinh đẹp, sắc sảo và đầy kiêu hãnh, nhìn Ly với ánh mắt khinh miệt. "Cô là cô gái đó, đúng không? Cô trợ lý nghèo khổ mà Lạc buộc phải giữ lại."
"Tôi là An Ly. Tôi đang làm công việc của mình," Ly bình tĩnh đáp.
"Không, cô đang làm công việc của một con chuột nhắt cố gắng đào xới bí mật. Tôi biết Lạc không yêu tôi, nhưng tôi tôn trọng sự lựa chọn của anh ấy. Anh ấy chọn gia tộc. Anh ấy chọn quyền lực. Anh ấy chọn cái vỏ bọc này." Tề Lam tiến đến gần, hạ giọng đầy đe dọa.
"Tôi cảnh báo cô, đừng bao giờ nghĩ rằng cô có thể phá vỡ lời thề. Lạc đã hy sinh hạnh phúc cá nhân để bảo vệ tất cả. Nếu cô cố gắng kéo anh ấy ra, cô sẽ không chỉ hủy hoại anh ấy, mà còn giết chết cả gia tộc này. Cô không xứng đáng để Lạc phải trả giá đắt đến thế."
Những lời nói của Tề Lam không phải là sự ghen tuông thông thường, mà là một lời cảnh báo lạnh lùng về cái giá của sự hy sinh. Ly hiểu rằng Tề Lam cũng đang tham gia vào vở kịch này vì một lợi ích hoặc sự trung thành nào đó, và cô ta là một rào cản vững chắc.
Ly nắm chặt chiếc bùa. "Tôi biết cái giá của sự dũng cảm. Và tôi biết tình yêu không phải là sự hủy diệt."
Ly mang chiếc bùa trở lại phòng máy chủ. Lạc cầm lấy nó. Ngay lập tức, luồng ánh sáng xanh trên da anh dịu đi. Anh đặt chiếc bùa lên máy chủ, và lá chắn năng lượng vô hình bị suy yếu. Ly ngay lập tức tập trung năng lượng để tìm đường dẫn và giúp Lạc khôi phục lại dữ liệu.
Sau nhiều giờ làm việc căng thẳng, dữ liệu đã được lấy lại thành công. Khủng hoảng tạm thời qua đi.
"Chúng ta đã làm được," Ly nói, mệt mỏi nhưng vui mừng.
Lạc nhìn Ly, trong mắt anh là một ngọn lửa không thể che giấu. Cô đã mạo hiểm và chứng minh rằng họ có thể hợp tác để vượt qua Lời Nguyền. Anh biết mình phải cảm ơn cô.
Anh bước lại gần, nhưng dừng lại cách Ly một bước chân – đó là khoảng cách an toàn mà Lời Nguyền cho phép.
"Cảm ơn cô, An Ly," Lạc nói. "Cô đã cứu gia tộc Huyền một lần nữa."
"Tôi cứu ngài," Ly sửa lời. "Và tôi sẽ tiếp tục làm thế."
Lạc biết, cô đã dũng cảm bước vào định mệnh của anh, và anh không còn quyền đẩy cô ra nữa. Nhưng điều này chỉ khiến anh càng thêm sợ hãi. Anh phải tìm ra cách để chịu đựng tất cả một mình.
"Cô đi nghỉ đi. Mọi thứ đã ổn thỏa," Lạc lạnh lùng ra lệnh, nhưng sau đó, anh thêm một câu mà chỉ Ly mới có thể hiểu: "Đừng quên quy tắc vỏ bọc. Tôi không muốn cô bị tổn thương."
Lời nói đó chính là lời thú nhận tình yêu giấu kín của anh.