độc chiếm vợ yêu

Chương 3: Truy Tìm Dấu Vết


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trần Phong không hổ danh là trợ lý đặc biệt của Lâm Thiên Quân. Hiệu suất làm việc của anh ta có thể nói là thần tốc. Chưa đầy ba tiếng đồng hồ, một bản báo cáo chi tiết đã nằm trên bàn làm việc của vị Diêm Vương sống.

Hệ thống camera an ninh tối tân của khách sạn The Grand Saigon đã ghi lại tất cả. Đoạn video cho thấy rõ ràng Kiều Tuyết Nhi, con gái của chủ tịch công ty thời trang An Thị, đã dìu một cô gái trong tình trạng không tỉnh táo vào thang máy. Tuy nhiên, cô gái đó đã vùng chạy và vào phòng của Lâm tổng, trong khi Tuyết Nhi thì hốt hoảng đuổi theo nhưng không kịp.

Từ thông tin của Tuyết Nhi, việc tìm ra danh tính cô gái bí ẩn trở nên dễ như trở bàn tay.

"Tên: Trịnh Hạ An, 24 tuổi, con gái ruột của ông Trịnh Vĩnh, chủ tịch An Thị. Mẹ ruột là nhà thiết kế nổi tiếng Kiều Oanh, đã qua đời mười năm trước," Trần Phong báo cáo, giọng đều đều nhưng không giấu được sự ngạc nhiên. "Cô Hạ An cũng là một nhà thiết kế thời trang, từng đoạt nhiều giải thưởng khi còn là sinh viên. Tuy nhiên, một tháng trước, cô ấy bị dính vào một vụ bê bối đạo nhái thiết kế, bị chính An Thị sa thải và bị giới thời trang tẩy chay."

Lâm Thiên Quân lật giở từng trang tài liệu. Bức ảnh của An Hạ trong hồ sơ là một cô gái với nụ cười rạng rỡ, ánh mắt trong veo đầy hoài bão, khác hẳn với vẻ mê hoặc và quật cường đêm qua. Bên dưới là những bài báo với tiêu đề giật gân: "Nữ thiết kế trẻ Trịnh Hạ An đạo nhái trắng trợn", "An Thị tuyên bố sa thải Trịnh Hạ An để bảo vệ danh tiếng"...

"Vụ đạo nhái này thì sao?" Lâm Thiên Quân hỏi, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên mặt bàn.

"Thưa Lâm tổng, theo điều tra của chúng tôi, bộ sưu tập mà cô Hạ An bị tố đạo nhái có tên là 'Vũ Khúc Cánh Bướm'. Nhưng điều thú vị là, những bản phác thảo đầu tiên của bộ sưu tập này đã được cô ấy đăng ký bản quyền từ một năm trước. Trong khi đó, bộ sưu tập của nhà thiết kế quốc tế mà cô ấy bị cho là 'đạo' thì chỉ mới ra mắt cách đây sáu tháng," Trần Phong trình bày. "Và người đứng ra tố cáo cô Hạ An đầu tiên, chính là Kiều Tuyết Nhi."

Một nụ cười lạnh lẽo thoáng qua trên môi Lâm Thiên Quân. Mọi chuyện đã quá rõ ràng. Đây là một màn kịch được dàn dựng công phu. Một người cha nhẫn tâm, một mụ mẹ kế độc ác và một cô em gái "trà xanh" xảo quyệt đã cùng nhau hợp sức để đẩy một cô gái tài năng xuống bùn đen. Họ cướp đi sự nghiệp, danh tiếng, và đêm qua, họ còn định cướp đi cả sự trong sạch của cô.

"Tình hình hiện tại của cô ấy thế nào?" anh hỏi.

"Rất không ổn ạ," Trần Phong đáp. "Cô Hạ An đã bị đuổi khỏi nhà họ Trịnh, tài khoản ngân hàng bị đóng băng. Cô ấy đang phải gánh một khoản nợ bồi thường hợp đồng rất lớn sau vụ bê bối. Hiện đang ở trọ trong một khu nhà cũ nát ở quận 8."

Lâm Thiên Quân đứng dậy, đi về phía cửa sổ, nhìn xuống dòng xe cộ tấp nập của Sài Gòn. Trong mắt anh lóe lên một tia hứng thú và một sự thương cảm mà chính anh cũng không nhận ra. Một đóa hoa lan thanh tao như vậy, lại bị vùi dập trong bùn lầy. Thật đáng tiếc.

"Trần Phong," anh gọi.

"Dạ, Lâm tổng."

"Chuẩn bị xe. Đến quận 8."

Anh muốn gặp lại cô gái đó. Không phải để chất vấn về đêm qua, mà là để xem tận mắt, đóa hoa lan kiên cường ấy, sau khi bị vùi dập đến mức này, liệu còn có thể nở rộ được nữa hay không. Và có lẽ, anh sẽ là người cho cô một chút nước và ánh sáng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.