Bốn người dời sang phòng khách. Thay vì những chiếc ly rượu vang quen thuộc, giờ đây trước mặt họ là một tập giấy trắng và bốn cây bút. Khải (Nam B) đặt tờ giấy xuống bàn cà phê, bầu không khí trở nên căng thẳng hơn cả một buổi đàm phán hợp đồng.
“Trước khi bắt đầu, chúng ta cần phải rõ ràng,” Khải nói, giọng anh trầm ấm nhưng đầy quyền lực. “Mục đích của trò chơi này là khám phá lại đam mê, không phải là phá hủy hôn nhân. Vì vậy, Điều Khoản Cấm Kỵ Tuyệt Đối phải được đặt lên hàng đầu.”
Ngọc (Nữ B) là người đầu tiên lên tiếng, với vẻ ngoài lạnh lùng của một luật sư. “Tôi đồng ý. Quy tắc số một: Không vượt quá giới hạn thể xác cuối cùng. Điều đó bao gồm tất cả mọi hành động dẫn đến sự phạm giới không thể cứu vãn.” Cô nhấn mạnh chữ phạm giới như một lời cảnh báo nghiêm khắc.
Việt (Nam A) gật đầu. “Nhưng chúng ta cần định nghĩa rõ hơn. Nếu chỉ là nắm tay hay ôm xã giao thì quá an toàn. Để đạt được sự rung động mà cậu nói, phải có tiếp xúc gần.” Anh nhìn Linh, rồi ánh mắt liếc nhanh sang Ngọc. Sự soi xét trong mắt anh làm Ngọc hơi bối rối, nhưng cô nhanh chóng lấy lại vẻ kiên định.
Linh (Nữ A), lúc này rạo rực nhất, mỉm cười hấp dẫn. “Quy tắc số hai: Thử thách tâm lý. Chúng ta phải nói với người bạn kia những điều thầm kín mà chúng ta chưa từng hoặc không thể nói với người bạn đời của mình.” Cô dừng lại, ánh mắt cháy bỏng nhìn Khải. “Điều này sẽ tạo ra sự thân mật và cảm thông nguy hiểm.”
Khải mê mẩn sự táo bạo bất ngờ của Linh. Anh mỉm cười. “Tuyệt vời, Linh. Thân mật chính là chìa khóa. Quy tắc số ba: Không được che giấu cảm xúc. Nếu bất cứ ai cảm thấy rung động, ghen tuông, hay khao khát người bạn kia, phải ghi nhận và phân tích nó một cách trung thực.”
Ngọc lập tức bổ sung: “Nhưng không được hành động theo cảm xúc đó. Và quy tắc thứ tư của tôi: Phải luôn nhớ về người bạn đời của mình. Dù thử thách có nồng nhiệt đến đâu, luôn phải có lời nhắc nhở về sự trung thành.”
Bốn người cùng ghi xuống các quy tắc. Tuy có vẻ hợp lý, nhưng ai cũng ngầm hiểu, ranh giới đã được vẽ ra chỉ để tạo ra sự kích thích khi họ tiến sát nó.
Sau khi hoàn tất bộ quy tắc, Khải bắt đầu chia nhiệm vụ đầu tiên.
“Nhiệm vụ đầu tiên, tôi gọi là ‘Linh Hồn Đồng Điệu’,” Khải nói. “Mỗi cặp sẽ hoán đổi bạn đời để cùng nhau thực hiện một công việc hoặc sở thích tĩnh lặng kéo dài 48 giờ. Mục đích là thâm nhập vào không gian riêng tư của người kia mà người bạn đời thật sự của họ lại không hề quan tâm.”
Linh nuốt khan. Cô nhớ lại ánh mắt Việt nhìn Ngọc khi nãy. “Vậy, Khải sẽ đi cùng Linh, còn Việt đi cùng Ngọc?”
Khải gật đầu. “Đúng vậy.”
Nhiệm vụ của Việt (A) và Ngọc (B): Cùng nhau tham gia một hội thảo về sưu tầm đồ cổ ở ngoại ô, một sở thích mà Linh (A) luôn miễn cưỡng đi cùng Việt.
Điểm gợi cảm tiềm ẩn: Họ sẽ phải chia sẻ những ý tưởng và niềm đam mê cá nhân. Đặc biệt, họ sẽ phải dành hai đêm ở cùng một khu nhà trọ cổ kính.
Nhiệm vụ của Khải (B) và Linh (A): Khải cần sự sáng tạo đột phá cho một dự án kiến trúc mới, và Linh (một biên tập viên văn học) phải giúp anh tìm kiếm cảm hứng bằng cách cùng anh sống và làm việc trong một căn gác mái tối giản, xa thành phố.
Điểm gợi cảm tiềm ẩn: Sự gần gũi trong không gian chật hẹp, cùng nhau thức khuya, và Linh phải giúp Khải giải phóng sự kìm nén sáng tạo của anh.
Việt nhìn Khải, rồi quay sang Ngọc. Anh thấy Ngọc đã lấy lại vẻ bình tĩnh và chuyên nghiệp, nhưng khóe môi cô hơi cong lên một chút – một biểu hiện lạ mà Việt chưa từng thấy ở cô.
“Sẽ đi vào cuối tuần này?” Việt hỏi, giọng anh đã trầm và khăng khăng hơn.
“Sự bứt rứt không chờ đợi được,” Khải cười. “Bắt đầu vào thứ Sáu này. Hãy coi đây là một cơ hội tuyệt vời để khám phá những góc khuất mà chúng ta đã bỏ lỡ ở người bạn thân.”
Việt và Linh lái xe về nhà. Sự im lặng trong xe lúc này không còn là sự nguội lạnh, mà là sự nồng nhiệt bị kìm nén bởi sự hứng thú đối với trò chơi.
“Anh nghĩ sao về Ngọc?” Linh bất ngờ hỏi.
Việt siết chặt vô lăng. Anh cảm nhận được sự thăm dò trong câu hỏi của vợ. “Ngọc là một người phụ nữ thông minh, Linh. Anh luôn ngưỡng mộ cô ấy.”
“Ngưỡng mộ thôi sao?” Linh thì thầm, cô quay sang nhìn anh, ánh mắt cháy bỏng của cô áp sát anh. “Anh có khao khát khám phá sự lạnh lùng đó của cô ấy không? Hay anh chỉ đang che giấu sự yếu đuối của mình?”
Việt xoay đầu lại, ánh mắt anh giao nhau với Linh trong một khoảnh khắc bỏng rát. Anh hôn Linh một cách mạnh bạo hơn bất kỳ lúc nào trong nhiều tháng qua. Đó không phải là một nụ hôn say đắm của tình yêu, mà là một nụ hôn chiếm hữu và phòng thủ.
“Anh chỉ khao khát em,” Việt nói, nhưng cả hai đều biết, trò chơi đã bắt đầu, và lời nói đó chỉ là một bức tường mỏng manh ngăn cách họ với những cám dỗ đang chờ đợi. Anh cảm nhận được sự nuông chiều từ Linh, nhưng trong đầu anh, hình ảnh bí ẩn và khép kín của Ngọc đã bắt đầu len lỏi.