Sau khi thỏa thuận bí mật được thiết lập, sự căng thẳng trong không khí không hề giảm đi, mà chuyển hóa thành một thứ năng lượng mãnh liệt hơn, được bao bọc bởi sự hiểu ngầm. Sự giằng xé đã qua; giờ là lúc để đầu hàng trước khao khát.
Hoàng vẫn giữ Mai trong vòng tay. Anh biết những điều kiện cô đưa ra là khắc nghiệt, nhưng việc cô thành thật về sự hấp dẫn của anh, dù trong giới hạn, đã là một chiến thắng nhỏ. Anh chấp nhận vai trò người tình bí mật, người sẽ luôn đợi dưới ánh đèn vàng này.
Mai dứt khoát đứng dậy. Cô bước ra khỏi giường, thu dọn ly rượu và bát đĩa còn dang dở trên bàn nhỏ. Hành động này rất dứt khoát, cho thấy cô đang chuẩn bị cho một giai đoạn mới, loại bỏ mọi tàn dư của bữa tối để tập trung hoàn toàn vào hiện tại.
Hoàng quan sát cô, cảm thấy sự tôn trọng mới mẻ dành cho tính cách mạnh mẽ, có kỷ luật của cô, ngay cả trong những khoảnh khắc riêng tư nhất.
Mai quay lại, ánh mắt cô khóa chặt vào Hoàng.
"Lên giường đi, Hoàng," cô nói, giọng cô không phải là yêu cầu, mà là một mệnh lệnh đầy quyến rũ.
Hoàng mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ và tự tin. "Không có 'Thưa Trưởng phòng' nào cả. Tôi chỉ nghe lệnh từ Mai."
Anh đứng dậy, bước lại gần cô. Mai không hề lùi bước. Cô đưa tay ra, chạm nhẹ vào khuôn mặt anh, ngón tay cô lần theo đường quai hàm, sự chạm xúc đó đầy ý nghĩa.
"Đúng," cô thừa nhận. "Tối nay, anh là người tình của Mai. Không phải đồng nghiệp."
Lần này, nụ hôn của họ là sự xác nhận cho vai trò mới. Nó không còn là sự khám phá hay sự bối rối, mà là sự giải phóng. Họ không cần phải nói nhiều; khao khát đã dẫn lối.
Mai chủ động hơn. Cô đẩy nhẹ Hoàng về phía giường, cơ thể cô áp sát vào anh. Cô không phải là người rụt rè mà anh thường thấy. Cô là người phụ nữ kiểm soát và dẫn dắt mọi thứ bằng sự khao khát của chính mình.
Mọi cử chỉ của Mai đều mang một ý nghĩa đặc biệt: sự can đảm của cô khi chấp nhận mạo hiểm, sự táo bạo khi vượt qua giới hạn cá nhân, và sự quyến rũ từ một người phụ nữ quyền lực đang buông bỏ mọi lớp phòng vệ.
Hoàng hoàn toàn đầu hàng trước sự dẫn dắt của cô. Anh khám phá ra một khía cạnh hoàn toàn mới của Mai—một người phụ nữ đầy đam mê và không e ngại bày tỏ khao khát của mình. Sự kích thích lớn nhất không chỉ là sự gần gũi về thể xác, mà là sự giải thoát tâm lý khi cả hai không còn phải đeo chiếc mặt nạ công việc.
Họ tìm thấy sự thoải mái và sự bùng nổ trong vòng tay của nhau. Đó là sự thỏa mãn của những cảm xúc bị dồn nén, được giải phóng trong sự riêng tư và an toàn tuyệt đối. Hoàng cảm nhận được sự tin tưởng mà Mai đặt vào anh, và điều đó khiến anh càng thêm trân trọng khoảnh khắc này.
Giữa đêm, khi mọi thứ dần lắng xuống, Mai ôm Hoàng thật chặt, một sự ôm ấp gần như tuyệt vọng. Cô đặt đầu lên ngực anh, nghe nhịp tim anh đập.
"Cảm ơn anh, Hoàng," cô khẽ thì thầm.
Hoàng nhẹ nhàng vuốt tóc cô. "Cảm ơn cô vì đã tin tưởng tôi, Mai."
Anh hiểu rằng lời "cảm ơn" của cô không phải chỉ vì đêm đó, mà là vì anh đã chấp nhận thỏa thuận, chấp nhận trở thành bí mật của cô, giúp cô duy trì lớp vỏ bọc hoàn hảo bên ngoài.
Họ chìm vào giấc ngủ trong hơi ấm của nhau, giấc ngủ không hoàn toàn yên bình, mà đầy sự cảnh giác và hồi hộp, bởi họ biết rằng khi bình minh lên, họ phải quay lại với vai diễn đồng nghiệp xa cách.