đồng nghiệp qua dọn nhà phụ và cái kết

Chương 29:


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cảm ơn bạn đã yêu cầu Chương 29! Tôi xin tiếp tục câu chuyện theo mạch truyện, tập trung vào sự tiếp diễn của trò chơi cấm kỵ.

Chương 29: Rủi Ro Lớn Nhất và Lời Mời Đến Trụ Sở Chính

Sau buổi "kiểm tra chất lượng" ở phòng họp B, không khí giữa tôi và Hạ Phong lại trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Sự im lặng ở văn phòng không còn là sự xa cách, mà là một sự nén ép đầy ẩn ý. Chúng tôi đã chính thức biến môi trường làm việc thành một bãi săn lùng nhỏ.

Một buổi chiều, tôi đang soạn thảo tài liệu, Hạ Phong bước đến bàn làm việc của tôi. Hành động này là công khai và chuyên nghiệp một cách hoàn hảo.

"An Hạ, tôi cần cô giúp tôi sắp xếp lại danh sách đầu việc cho tuần tới," anh ta nói, giọng anh ta lớn vừa đủ để những đồng nghiệp xung quanh nghe thấy. "Có vẻ cô đang để một số hạng mục hỗn loạn."

Anh ta cúi xuống, đặt một tập tài liệu lên bàn tôi. Anh ta dùng bút máy của mình, chỉ vào một dòng trong danh sách.

"Hạng mục này," anh ta nói, ngón tay anh ta chỉ vào dòng có tiêu đề "Kiểm tra lại vật tư phụ cho dự án T.K." "Nó cần được xử lý triệt để ngay lập tức. Cô có thể xử lý vào tối nay không? Tôi muốn có báo cáo trước sáng mai."

Tôi nhìn vào dòng chữ đó. "Vật tư phụ" là một thuật ngữ mơ hồ, không ai hiểu rõ. Nhưng tôi hiểu: Anh ta đang tạo ra một vỏ bọc mới để gặp mặt.

"Tôi sẵn sàng, Giám sát viên," tôi đáp, cũng dùng giọng điệu công sở. "Tôi sẽ cần sự giám sát của anh để đảm bảo không có sai sót nào."

"Tất nhiên," anh ta nói. "Vấn đề là, tôi vừa chuyển đến căn hộ mới. Tôi không muốn phải quay lại văn phòng vào tối khuya."

Anh ta đưa mắt nhìn tôi, ánh mắt anh ta đầy ý định.

"Anh cần một không gian kín đáo và yên tĩnh để tập trung vào những chi tiết nhỏ này. Tôi nghĩ, nơi tốt nhất để làm việc này là Trụ sở Chính mới của tôi. Đó là nơi duy nhất có đủ tài nguyên."

Tôi cảm thấy một sự kích thích dâng trào trước lời mời công khai nhưng đầy ám chỉ này. Anh ta đang mời tôi đến căn hộ mới, nơi chúng tôi đã niêm phong bằng sự cấm kỵ.

"Tôi hiểu. Môi trường mới thường đi kèm với hiệu suất cao hơn," tôi đáp lại, nở một nụ cười chuyên nghiệp. "Tôi sẽ có mặt. Mấy giờ?"

"7 giờ tối," anh ta nói. "Và An Hạ, lần này, rủi ro rất cao. Chúng ta đang xử lý những danh mục nhạy cảm nhất. Cô nên chuẩn bị tinh thần tuân thủ tuyệt đối."

Anh ta đưa tay ra, gõ nhẹ vào vai tôi, một cái chạm hoàn toàn không thân mật nhưng lại là một lời cảnh báo và hứa hẹn mạnh mẽ.

Khi anh ta rời đi, tôi nhìn xuống tập tài liệu. Anh ta đã gạch chân dòng "Kiểm tra lại vật tư phụ cho dự án T.K.", và viết thêm một ghi chú nhỏ bên cạnh:

Mang theo mã truy cập và đồng phục H.P.. Không chậm trễ.

Tôi biết, buổi tối nay sẽ không phải là về "vật tư phụ". Nó sẽ là một cuộc kiểm tra rủi ro mới, nơi anh ta sẽ sử dụng sự uy quyền và địa vị của mình để xâm chiếm tôi một lần nữa.

Tôi nhìn vào đồng hồ. Chỉ còn vài giờ nữa. Tôi lấy điện thoại ra, kiểm tra lại mã truy cập 421190 và chiếc thẻ khóa.

Trụ sở Chính đang chờ. Và tôi hoàn toàn sẵn sàng cho rủi ro lớn nhất trong sự nghiệp cấm kỵ này.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×