1. Thành Phố Của Những Chiếc Mặt Nạ
Thủ đô, trung tâm quyền lực và tài chính của đất nước, đón Nhật Phong, Linh, và Duy bằng một cơn mưa phùn lạnh lẽo. Khác xa với sự u ám rêu phong của Thị trấn Hải Cảng, nơi đây là một mê cung rực rỡ ánh đèn neon, nơi mọi bí mật được chôn vùi dưới lớp kính và thép sáng loáng.
Họ thuê một căn hộ an toàn, nằm trong khu phố cũ kỹ và yên tĩnh, tránh xa tầm mắt của giới thượng lưu. Ngay lập tức, Duy bắt tay vào công việc giải mã.
Chiếc vi mạch, được ngụy trang trong lớp men sứ của chiếc chìa khóa thứ ba, là một kiệt tác của công nghệ cũ kỹ. Duy phải dùng thiết bị chuyên dụng để giải nén dữ liệu mà không làm hỏng nó. Linh, ngồi bên cạnh, tay cầm cuốn sổ da cũ của Nguyễn Hữu Đức, ánh mắt sắc lạnh.
“Bà cố tôi đã chuẩn bị cho ngày này từ rất lâu,” Linh nói, chỉ vào một sơ đồ phức tạp trên vi mạch. “Đây là Bản Kế Hoạch Đóng Cửa—cách để phá hủy Tán Cư từ gốc rễ, bằng chính tài sản mà chúng khao khát.”
Duy tóm tắt những gì anh giải mã được. Bản kế hoạch không phải là một danh sách mật mã, mà là một thuật toán tài chính và các quy trình pháp lý.
Bước 1: Ngắt Nguồn Cung: Phá hủy tuyến tài chính chủ lực – chính là Quỹ Bảo trợ ở Hải Cảng (đã hoàn thành).
Bước 2: Định Danh Gốc: Xác định danh tính và vị trí của máy chủ ẩn danh Lâu Đài Ánh Sáng.
Bước 3: Công Bố Nguồn: Kích hoạt một “hệ thống công bố” được Bà cố Nguyên tạo ra để phơi bày mọi tài liệu liên quan đến Tán Cư cùng một lúc.
“Linh đã niêm phong mỏ khoáng sản,” Duy nói. “Đó là cú đánh mạnh nhất. Giờ Tán Cư không còn nguồn tiền dơ bẩn từ khoáng sản, chúng sẽ chuyển sang sử dụng tài sản chính thống—các quỹ đầu tư, cổ phiếu.”
Nhật Phong nhìn vào cuốn sổ da. “Nếu Đức là một con rối bị thay thế, thì mục tiêu hiện tại của chúng ta là Hữu An và A.C. Hữu An là người thừa kế mới, và A.C. là Người Đứng Sau Cùng.”
2. Truy Lùng Hữu An
Dựa trên thông tin từ Hộp Đen, Linh xác định Hữu An (người phụ nữ trẻ tuổi đứng cạnh Đức) không phải là người nhà họ Nguyễn, mà là một luật sư tài chính cấp cao, chuyên về mua bán và sáp nhập, được Nguyễn Hữu Đức thuê làm cố vấn pháp lý. Cô ta đã được Tán Cư tuyển dụng.
“Hữu An đã tóm tắt lại toàn bộ tài sản của Nguyễn Hữu Đức ngay trước khi vụ việc vỡ lở. Điều đó chứng tỏ cô ta là người đáng tin cậy của A.C.,” Linh giải thích.
Duy nhanh chóng truy cập vào mạng lưới tài chính và pháp lý, tìm ra nơi làm việc của Hữu An: Một công ty luật danh tiếng nằm trong khu thương mại của thủ đô, chuyên đại diện cho các tổ chức nước ngoài.
“Cô ta không sử dụng tiền dơ bẩn. Cô ta rửa sạch nó,” Duy tóm tắt.
Nhật Phong quyết định hành động. Anh biết rằng để tiếp cận Hữu An, anh không thể sử dụng mánh khóe nhà báo cũ. Anh phải sử dụng Linh.
Hai người đến công ty luật, Linh giả làm khách hàng, sử dụng danh tính là người thừa kế của một công ty đầu tư ở Hải Cảng vừa bị niêm phong tài sản.
Hữu An, với vẻ ngoài thanh lịch và đôi mắt sắc lạnh, tiếp Linh trong phòng họp riêng.
“Cô Linh. Tôi xin lỗi về những gì đã xảy ra với gia đình cô. Nhưng Quỹ Bảo trợ đã được giải tán. Tài sản đã được chính phủ niêm phong,” Hữu An nói một cách xã giao.
Linh đưa ra một đề nghị bất ngờ: “Tôi không đến để đòi lại tài sản. Tôi đến để bán nó.”
Hữu An ngạc nhiên. “Nhưng nó đã bị niêm phong?”
“Quyền thừa kế đã bị niêm phong. Nhưng tài sản trí tuệ và các thỏa thuận thương mại cũ thì không. Tôi có các hợp đồng độc quyền mà cha mẹ tôi đã ký với các công ty châu Âu. Đó là những hợp đồng vàng. Tôi muốn bán chúng cho tổ chức của cô,” Linh nói, ánh mắt cô ta đầy vẻ tham lam giả tạo.
Hữu An mỉm cười. “Cô Linh, cô là người thừa kế hợp pháp của Dư Âm Của Tháp Đá. Tôi sẽ giúp cô.”
Trong khi Linh và Hữu An đàm phán, Nhật Phong, giả làm tài xế riêng của Linh, sử dụng một thiết bị nghe lén siêu nhỏ do Duy chế tạo, đặt nó dưới bàn làm việc của Hữu An. Nhiệm vụ đã thành công một nửa.
3. Lâu Đài Ánh Sáng—Tọa Độ Ảo
Quay về căn hộ an toàn, Duy đã xác định được tọa độ vật lý của Lâu Đài Ánh Sáng—máy chủ ẩn danh.
“Đây là một trung tâm dữ liệu cũ ở ngoại ô thủ đô. Nó được xây dựng dưới lòng đất và ngụy trang thành một nhà máy xử lý nước thải đã đóng cửa,” Duy chỉ vào bản đồ. “Nó không kết nối với bất kỳ mạng lưới nào. Nó chỉ gửi tín hiệu vệ tinh được mã hóa.”
Nhật Phong nhìn Duy. “Tức là chúng ta phải đột nhập vào đó để có thể tiếp cận nó?”
“Chính xác. Và theo Bản Kế Hoạch của Bà cố Nguyên, chìa khóa để vào được máy chủ là mật khẩu sinh trắc học của một thành viên cấp cao Tán Cư.”
Linh trầm ngâm. “Bà cố tôi đã dự đoán rằng máy chủ sẽ yêu cầu sinh trắc học của người có dòng máu Tán Cư thuần khiết nhất. Đó không phải là Nguyễn Hữu hay Hữu An.”
“Đó là ai?” Nhật Phong hỏi.
“Chính là Bà cố Nguyên. Nhưng bà ấy đã chết,” Linh đáp. “Tuy nhiên, bà ấy đã chuẩn bị một lối thoát. Trong vi mạch, có một đoạn mã DNA tổng hợp. Nó được thiết kế để mở khóa cửa hệ thống mà không cần người thật. Bà cố Nguyên muốn để lại một lỗ hổng cho người thừa kế.”
Duy bắt đầu làm việc để nhân bản đoạn mã DNA tổng hợp đó thành một thiết bị tiêm nhỏ.
“Nếu chúng ta dùng DNA này, chúng ta sẽ mở khóa Lâu Đài Ánh Sáng,” Duy nói.
“Và chúng ta sẽ bị lộ danh tính ngay lập tức,” Nhật Phong cảnh báo. “Nguyễn Hữu Đức đã chết, nhưng A.C. đang giám sát mọi thứ.”
4. Bữa Tiệc Của Kẻ Thao Túng
Nhờ thiết bị nghe lén, họ thu được thông tin quan trọng: Hữu An sẽ tổ chức một bữa tiệc xã giao tại dinh thự riêng của cô ta vào cuối tuần, mục đích là để giới thiệu một "nhà đầu tư mới" cho Tán Cư.
“Đó là cơ hội của chúng ta,” Nhật Phong nói. “Chúng ta phải đột nhập vào dinh thự của Hữu An để tìm kiếm bất kỳ dấu vết nào về A.C., hoặc một hệ thống giám sát đã được cài đặt.”
Đêm đó, dưới vỏ bọc một cặp đôi thượng lưu, Linh và Nhật Phong thâm nhập vào bữa tiệc. Dinh thự của Hữu An là một kiệt tác kiến trúc hiện đại, đầy rẫy các thiết bị an ninh và máy quay ẩn.
Trong khi Linh quyến rũ Hữu An bằng câu chuyện về tài sản kếch xù đã bị niêm phong, Nhật Phong lẻn vào phòng làm việc của cô ta.
Phòng làm việc của Hữu An không có gì bất thường, ngoại trừ một bức ảnh trên bàn: Cô ta đang đứng cùng một người đàn ông lớn tuổi, có vẻ mặt hiền hậu, nhưng đôi mắt đầy quyền lực.
Nhật Phong chụp lại bức ảnh. Anh nhận ra ngay đó chính là người đàn ông trong cuốn sổ da—A.C.
Đúng lúc đó, thiết bị của Nhật Phong vang lên tiếng bíp. Cảm biến của Duy báo hiệu một hệ thống giám sát bí mật.
Nhật Phong tìm thấy một tấm gương lớn được ngụy trang. Anh dùng một thiết bị nhỏ để chiếu sáng vào, và nhận ra đằng sau tấm gương là một phòng máy chủ nhỏ, được bảo vệ bằng mật khẩu.
Anh nghe thấy giọng Hữu An đang nói chuyện điện thoại ở phòng khách, giọng cô ta đầy vẻ kính cẩn.
“Vâng, A.C. Bản Án Tài Sản đã được niêm phong. Toàn bộ thông tin từ Nguyễn Hữu Đức đã được chuyển giao an toàn. Chúng tôi đang đợi nhà báo Nhật Phong và Linh bước vào bẫy.”
Chúng tôi? Nhật Phong nhận ra Hữu An đã biết họ đang làm gì ngay từ đầu. Cuộc đàm phán của Linh chỉ là một màn kịch mà Hữu An đã được A.C. chỉ đạo để dẫn dụ họ.
5. Danh Tính Của A.C.
Nhật Phong thoát ra khỏi phòng, báo hiệu cho Linh rút lui. Họ lái xe về căn hộ an toàn, nơi Duy đang chờ.
“Hữu An biết chúng ta. Cô ta đã giăng bẫy,” Linh nói, cơn giận dữ hiện rõ trong mắt cô ta.
Nhật Phong đưa cho Duy bức ảnh. “Tìm thông tin về người đàn ông này. Đây là A.C.”
Duy sử dụng phần mềm nhận dạng khuôn mặt và ngay lập tức tìm ra thông tin công khai.
“Người đàn ông này là Ông Tuyên—chủ tịch tập đoàn tài chính lớn nhất đất nước, và là người điều hành Quỹ Từ Thiện Ánh Sáng, một quỹ từ thiện chuyên giúp đỡ trẻ em nghèo.”
Nhật Phong và Linh nhìn nhau. Kẻ đứng sau mạng lưới tội ác và sùng bái Tán Cư lại là một trong những nhà từ thiện và tài phiệt được kính trọng nhất cả nước.
“Lòng tham đội lốt sự nhân từ,” Nhật Phong thì thào.
Duy tiếp tục lướt web. “Hơn nữa, Ông Tuyên đã mời Trần Thanh—người sống sót duy nhất của vụ thảm sát năm 1995—đến buổi tiệc từ thiện sắp tới của ông ta.”
Trần Thanh không bị giam giữ nữa. Ông ta đang sống dưới sự bảo trợ của Tuyên.
“Ông Tuyên không chỉ che đậy tội ác. Ông ta còn đưa nạn nhân vào tầm kiểm soát của mình,” Linh nghiến răng.
“Vậy thì kế hoạch của chúng ta phải thay đổi,” Nhật Phong nói. “Chúng ta sẽ không đột nhập vào Lâu Đài Ánh Sáng. Chúng ta sẽ đến thẳng bữa tiệc của Ông Tuyên. Chúng ta sẽ dùng Bản Kế Hoạch của Bà cố Nguyên để vạch trần A.C. ngay trước mặt giới tinh hoa thủ đô, và ngay trước mặt Trần Thanh.”
“Một vụ đối đầu trực diện ngay giữa trung tâm quyền lực,” Linh nói.
“Chỉ có công lý mới có thể làm điều đó,” Nhật Phong đáp, ánh mắt kiên định.