1. Phòng Giam Số 4
Nhật Phong bị nhốt trong một phòng giam tạm giữ bẩn thỉu ở đồn cảnh sát Hải Cảng. Vết thương ở vai anh đau buốt, nhưng sự tỉnh táo của anh là vũ khí duy nhất còn lại. Anh biết Hùng sẽ không để anh yên.
Khoảng giữa trưa, Thanh tra Hùng bước vào, trên tay cầm tập tài liệu Bản Án Tài Sản đã niêm phong và chiếc chìa khóa cũ kỹ Linh đã trao. Hùng nhìn Nhật Phong qua song sắt, khuôn mặt hắn vừa thể hiện sự hả hê của kẻ chiến thắng, vừa ẩn chứa sự nghi ngờ sâu sắc.
“Nhà báo Nhật Phong. Giết người, trộm cắp, xâm nhập bất hợp pháp,” Hùng nói, vỗ nhẹ vào chiếc còng tay của Nhật Phong. “Anh không có chứng cứ. Vụ này đã kết thúc.”
“Anh có Bản Án Tài Sản,” Nhật Phong đáp lại bằng giọng bình thản. “Nhưng anh không có quyền lực thực sự. Nguyễn Hữu Đức đang nắm giữ Quỹ Bảo trợ. Anh chỉ là con chó giữ cửa.”
Sự bình tĩnh của Nhật Phong khiến Hùng khó chịu. “Cô Linh đã cho tôi cái tên. Cô ta cũng cho tôi chiếc chìa khóa này. Cô ta hiểu luật chơi hơn anh. Cô ta chọn quyền lực, còn anh chọn lòng trung thực mù quáng.” Hùng xoay chiếc bật lửa Tán Cư trên tay, ánh kim loại phản chiếu biểu tượng bí ẩn.
“Hùng, anh là một tín đồ,” Nhật Phong nói khẽ, mắt dán vào chiếc bật lửa. “Tán Cư không phải là tiền bạc. Nó là sự sùng bái. Anh không thể vừa phục vụ Chúa Tể vừa phục vụ lòng tham của mình. Nguyễn Hữu Đức sẽ ném anh ra khỏi hệ thống ngay khi hắn có được Bản Án Tài Sản đã được hợp thức hóa.”
Hùng im lặng. Nhật Phong đã chạm đúng vào nỗi sợ hãi của hắn: Hùng muốn tiền, nhưng hắn cũng muốn được công nhận trong tổ chức Tán Cư. Linh đã gieo hạt giống lòng tham, còn Nhật Phong gieo hạt giống sự phản bội.
“Chiếc chìa khóa đó là một cái bẫy,” Nhật Phong nói. “Nó không mở khóa tiền của Hữu Đức, mà nó mở khóa bí mật của chính Hữu Đức. Hãy tìm chiếc hộp đen, Hùng. Nó sẽ cho anh tất cả quyền lực mà anh mong muốn, và sự công nhận từ Tán Cư.”
Hùng quay lưng bỏ đi, sự bối rối hiện rõ trên khuôn mặt. Nhật Phong biết, Hùng sẽ không giết anh ngay bây giờ. Hắn cần Linh để dẫn hắn đến quyền lực, và hắn cần Nhật Phong để xác nhận những nghi ngờ của hắn.
2. Liên Minh Giả Tạo
Linh và Thanh tra Hùng gặp nhau tại một quán cà phê vắng vẻ ở rìa Thị trấn Hải Cảng. Linh vẫn giữ vẻ lạnh lùng, tự tin.
“Anh đã bắt Nhật Phong,” Linh bắt đầu. “Điều đó là tốt. Nhưng tôi muốn biết Nguyễn Hữu Đức đang ở đâu.”
“Ông ta đang ở Thành phố S, đợi tôi hoàn tất thủ tục niêm phong vụ án,” Hùng trả lời, giọng hắn đầy vẻ quan trọng. Hắn đặt chiếc chìa khóa cũ kỹ lên bàn. “Chiếc chìa khóa này có thể làm gì?”
“Đó là chìa khóa dự phòng cho một tài khoản ngân hàng nước ngoài mà Nguyễn Hữu đã dùng để chi trả cho các hoạt động của Quỹ Bảo trợ, bao gồm cả anh,” Linh nói dối một cách lạnh lùng. “Nếu anh hợp tác với tôi, chúng ta có thể làm trống tài khoản đó trước khi Nguyễn Hữu Đức kịp đóng băng. Quyền thừa kế khu đất mỏ khoáng sản là của tôi. Nhưng tôi cần Bản Án Tài Sản để niêm phong vĩnh viễn.”
“Cô muốn niêm phong nó?” Hùng cười nhạo. “Một tài sản trị giá hàng tỷ đô la? Cô đang nói dối.”
“Đó là điều mà anh và Nguyễn Hữu Đức không bao giờ hiểu. Mục tiêu của tôi không phải là tiền. Nó là kết thúc Dư Âm Của Tháp Đá. Tôi chỉ muốn công lý cho mẹ tôi,” Linh nhìn Hùng. “Anh chọn tiền, hay chọn sự nghi ngờ của Nguyễn Hữu Đức? Hãy để tôi tìm Hộp đen của Nguyễn Hữu. Nó chứa mọi bí mật tài chính của Hữu Đức. Khi đó, chúng ta có thể lật đổ hắn.”
Lòng tham của Hùng đã thắng. Hắn gật đầu. Hắn sẽ để Linh truy lùng hộp đen, vì hắn tin rằng nó sẽ dẫn hắn đến một kho báu lớn hơn.
“Tôi sẽ thả anh ra sau khi anh đưa cho tôi hộp đen,” Hùng nói.
“Không, anh Hùng. Anh sẽ thả Nhật Phong. Và tôi sẽ đưa cho anh Bản Án Tài Sản đã được niêm phong, và chiếc hộp đen.” Linh chỉnh lại. Cô ta đã dùng Nhật Phong như một con tin để đảm bảo Hùng sẽ làm theo lời cô ta.
Hùng ngần ngại, nhưng rồi chấp nhận.
3. Ba Thể Lỏng
Trong khi đó, ở Thành phố S, Duy nhận được tin nhắn mã hóa từ Nhật Phong. Cậu ngay lập tức lao vào thư viện trường y.
"Mật mã Lan Chi. Ba Thể Lỏng—Máu, Mồ hôi, và Nước Mắt."
Lan Chi là y tá chăm sóc cho Trần Thị Nguyên. Cô ta sẽ sử dụng những biểu tượng quen thuộc nhất. Duy tìm kiếm các biểu tượng y học cổ đại và các tài liệu của Tán Cư.
Sau nhiều giờ, cậu tìm thấy một bài báo cũ về các nghi lễ Tán Cư: Tín ngưỡng này coi Ba Thể Lỏng là ba yếu tố cơ bản của sự hy sinh và thanh tẩy.
Máu: Biểu tượng cho sự sống và sự hiến tế. Ký hiệu y học cổ đại: Một hình tròn với một đường gạch chéo.
Mồ hôi: Biểu tượng cho lao động và khổ đau. Ký hiệu y học cổ đại: Một hình tam giác ngược.
Nước Mắt: Biểu tượng cho sự đau khổ và chuộc lỗi. Ký hiệu y học cổ đại: Một hình vuông.
Duy nhận ra ngay lập tức. Ba hình dạng này, kết hợp với thứ tự xuất hiện của chúng trên ba chiếc chìa khóa của Linh, chính là mật mã cho vị trí của hộp đen.
Cậu gửi tin nhắn mã hóa cho Linh: Tây. Tròn Gạch. Tam Giác Ngược. Vuông.
4. Giải Mã Ở Khu Tây
Linh nhận được tin nhắn và ngay lập tức lái xe đến Khu Tây của Tháp Đá—nơi cô và Nhật Phong đã tìm thấy Trần Thanh bị giam giữ.
Khu Tây đã bị niêm phong, nhưng Linh dễ dàng vượt qua. Cô đi đến góc phòng, nơi Lan Chi bị giam. Như Nhật Phong đã suy luận, trên bức tường bê tông, có một chuỗi ký hiệu nhỏ được khắc bằng một vật nhọn:
(Tròn Gạch Chéo) - (Tam Giác Ngược) - (Vuông) - [Ký tự lạ]
Linh đối chiếu với thứ tự của các chìa khóa.
Chìa khóa đầu tiên (Linh tìm thấy): Máu (Tròn Gạch Chéo).
Chìa khóa thứ hai (của mẹ Linh): Mồ hôi (Tam Giác Ngược).
Chìa khóa thứ ba (của bà cố Nguyên): Nước Mắt (Vuông).
Và sau cùng, có một ký tự thứ tư mà Duy không giải mã được: Một hình ngôi sao bốn cánh được bao quanh bởi một hình tròn.
Linh nhớ lại kiến trúc của Tán Cư. Đó là biểu tượng cho Bệ Thờ Chính—trung tâm của mọi nghi lễ. Bệ Thờ Chính không phải là đài quan sát Sông Xanh, mà là căn phòng đầu tiên Trần Thanh đã bị giam giữ—Phòng Nghi Lễ ngay dưới Tháp Đá, nơi có chiếc hố mà Nhật Phong đã bị ném xuống.
Hộp đen không ở Sông Xanh, nó ở chính Tháp Đá!
Linh nhận ra Nguyễn Hữu đã đặt chiếc hộp đen ở nơi an toàn nhất, và dùng mật mã Lan Chi để dẫn đường cho Linh, người mà hắn tin rằng sẽ không bao giờ tìm ra.
Cô ta biết phải làm gì. Cô ta gửi một tin nhắn cho Hùng: “Tìm thấy Hộp Đen. Sông Xanh.” Cô ta cố tình đánh lạc hướng Hùng đến địa điểm đã bị phá hủy.
5. Hộp Đen Và Mạng Lưới
Linh quay trở lại Tháp Đá. Cô đi xuống cầu thang bí mật dẫn đến Phòng Nghi Lễ. Căn phòng đã tối đen và ẩm ướt, nhưng không bị sập. Ngay bên dưới bệ thờ đã bị lật đổ, Linh tìm thấy một chiếc hộp kim loại nhỏ, màu đen, được ngụy trang hoàn hảo.
Đó là Hộp Đen của Nguyễn Hữu.
Linh mở hộp. Bên trong là một ổ đĩa cứng nhỏ, và một cuốn sổ ghi chép bằng da. Cuốn sổ không chứa các nghi thức Tán Cư, mà là danh sách chi tiêu và các giao dịch tài chính mật.
Linh nhanh chóng chụp lại tất cả các trang, đặc biệt là những mục ghi lại các khoản thanh toán lớn cho “Hùng – Cảnh sát” và “Đức – Luật sư”.
Đúng lúc đó, Linh nghe thấy tiếng bước chân. Thanh tra Hùng đã không bị lừa hoàn toàn. Hắn ta không thấy chiếc hộp đen ở Sông Xanh, và sự nghi ngờ đã dẫn hắn trở lại Tháp Đá.
Hùng bật đèn pin, ánh sáng chiếu thẳng vào Linh.
“Cô nói dối tôi, Linh,” Hùng gầm lên. Hắn ta thấy chiếc hộp đen trên tay Linh. “Cái hộp đó là của ta.”
“Anh là một tín đồ Tán Cư. Nhưng anh đã bị lòng tham làm cho mù quáng,” Linh đáp. Cô ta lùi lại, đưa điện thoại lên, sẵn sàng gửi đi bằng chứng.
“Cô không thể thắng được hệ thống, Linh,” Hùng giơ súng lên.
“Nhưng tôi có thể phá hủy nó.”
Linh bấm nút GỬI, gửi toàn bộ hình ảnh và các tệp mã hóa trong ổ đĩa cứng cho Duy.
Tin nhắn đã được gửi.
Hùng bóp cò súng. Pằng!
Linh né được, nhưng cú va chạm với bức tường khiến cô ta đánh rơi chiếc hộp đen. Hùng lao tới chiếc hộp.
Linh rút khẩu súng giảm thanh của mình ra. Cuộc đối đầu cuối cùng, không phải vì quyền thừa kế, mà vì sự sống còn của công lý, bắt đầu trong bóng tối của Tháp Đá.