dục vọng trong bóng đêm

Chương 9: Thử thách của trái tim


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Những ngày bão tố trong tâm trí

Từ sau tin nhắn cuối cùng với Khải, Lan sống trong tâm trạng rối bời. Mỗi buổi sáng, cô vẫn đi làm, vẫn cười nói với đồng nghiệp, nhưng trong lòng là một cơn bão.

Hình ảnh Minh Thư – mái tóc đen dài, ánh mắt kiêu ngạo, nụ cười nửa miệng – liên tục xuất hiện trong tâm trí Lan. Cô ta giống như một chiếc gương, phản chiếu nỗi bất an trong Lan một cách tàn nhẫn.

Khải nói thật lòng khi bảo mình “khác biệt”, hay đó chỉ là lời anh từng nói với tất cả?

Lan ghét bản thân vì nghi ngờ, nhưng cũng không thể xua đi cảm giác bị đe dọa. Cô thấy mình như đang đứng trên mép vực: một bên là khát khao tiến xa cùng Khải, một bên là vực sâu ghen tuông có thể nhấn chìm cô bất cứ lúc nào.

2. Lời hẹn định mệnh

Một tối cuối tuần, Khải nhắn:

Khải: “Ngày mai, 7 giờ tối. Gặp anh tại phòng số 5, Artemis. Đây không phải thử thách thể xác, mà là cơ hội để em hiểu trái tim mình muốn gì.”

Lan nhìn tin nhắn, tim đập mạnh. Đây chính là thử thách về trái tim mà anh nói.

Cả đêm đó, cô không ngủ được. Cô tự hỏi: Nếu ngày mai, Khải buộc mình phải đối diện với sự thật rằng anh không thuộc về riêng mình, mình sẽ phản ứng thế nào? Mình có đủ mạnh mẽ để chấp nhận?

3. Cuộc gặp trong căn phòng thứ năm

Phòng số 5 của Artemis rộng, ánh sáng dịu vàng, hương trầm quen thuộc. Khi Lan bước vào, Khải đã chờ sẵn. Anh không mặc vest như thường lệ, mà chỉ là áo sơ mi trắng giản dị, tay áo xắn gọn.

“Lan,” anh nói, giọng bình thản. “Hôm nay anh không mang bất kỳ phụ kiện nào. Không vòng, không dây, không mặt nạ. Vì thử thách hôm nay không liên quan đến cơ thể em, mà liên quan đến trái tim.”

Lan nuốt khan. “Anh muốn em làm gì?”

Khải đặt lên bàn một chiếc hộp gỗ nhỏ. Anh mở ra – bên trong có hai phong bì niêm phong.

“Trong này,” anh nói, “là hai sự thật. Một phong bì là quá khứ của anh với những người trước đây. Một phong bì là hiện tại – những điều anh thật sự nghĩ về em. Em chỉ được chọn mở một.”

Lan sững người. “Tại sao…?”

“Vì đây là thử thách. Nếu em chọn quá khứ, em sẽ biết anh từng là thế nào, từng đối xử với ai ra sao. Nhưng em sẽ không bao giờ có được hiện tại nguyên vẹn nữa, vì lòng em đã vướng so sánh. Nếu em chọn hiện tại, em sẽ phải tin rằng quá khứ không còn quan trọng.”

Không khí lặng ngắt. Lan thấy tim mình nặng trĩu.

4. Sự giằng xé

Cô nhìn hai phong bì trước mặt. Tay cô run lên.

Nếu mình mở quá khứ, ít nhất mình sẽ biết anh có từng dành cho người khác những lời ngọt ngào giống mình không. Nhưng nếu mình mở, mình sẽ không bao giờ còn ngây thơ tin rằng anh chỉ thuộc về riêng mình.

Nếu mình chọn hiện tại, nghĩa là mình chấp nhận buông quá khứ, đặt niềm tin tuyệt đối vào anh. Nhưng lỡ như niềm tin ấy bị phản bội thì sao?

“Anh đang buộc em phải lựa chọn giữa niềm tin và sự thật sao?” Lan khẽ hỏi, giọng run.

Khải nhìn thẳng vào mắt cô. “Không, Lan. Anh cho em quyền lựa chọn giữa sự thật của quá khứ và sự thật của hiện tại. Chỉ có em mới biết điều gì quan trọng hơn.”

Lan cắn môi, nước mắt dâng lên khóe mắt.

5. Quyết định

Căn phòng yên ắng, chỉ có tiếng nhạc jazz vang nhẹ từ xa. Lan nhìn hai phong bì, hít một hơi thật sâu.

Cô đưa tay… chạm vào phong bì thứ hai – hiện tại.

“Em chọn cái này,” cô nói, giọng kiên quyết.

Khải khẽ mỉm cười. Anh đẩy phong bì về phía cô. “Mở đi.”

Bên trong chỉ có một tờ giấy ngắn, với dòng chữ viết tay:

“Lan, em không phải duy nhất trong đời anh. Nhưng em là duy nhất trong hành trình này. Và anh muốn đi đến tận cùng với em.”

Lan đọc, ngực thắt lại. Nước mắt rơi, nhưng là nước mắt giải thoát.

Cô ngẩng lên nhìn Khải. “Anh biết không? Em sợ hãi, em ghen tuông, em bất an. Nhưng hơn tất cả, em muốn tin. Và hôm nay, em đã chọn tin anh.”

Khải bước tới, ôm lấy cô. “Cảm ơn em vì đã chọn hiện tại. Em đã vượt qua thử thách của trái tim.”

6. Niềm tin mới

Đêm ấy, khi rời khỏi Artemis, Lan cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm lạ thường. Gió đêm thổi qua, thành phố rực sáng phía dưới, nhưng trong cô là một sự yên bình.

Cô biết mình vẫn sẽ còn ghen, sẽ còn lo lắng. Nhưng cô cũng hiểu: niềm tin không phải là không có nghi ngờ, mà là lựa chọn đặt hiện tại lên trên quá khứ.

Lan mỉm cười, khẽ nhắn cho Khải:

“Em đã chọn rồi. Và em sẽ đi tiếp, cùng anh.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×