dục vọng trong bóng tối

Chương 5: Người thứ ba xuất hiện


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Lệ Hân bước vào công ty với tâm trạng vừa háo hức vừa lo lắng. Dự án quảng bá vẫn đang trong giai đoạn quyết định, và cô sẽ phải tiếp tục làm việc sát cánh cùng Khang Duy. Tuy nhiên, hôm nay có một sự kiện bất ngờ: Hoàng Minh – bạn cùng công ty, người đã để ý cô từ lâu – cũng được giao nhiệm vụ phối hợp với dự án của cô.

Ngay từ khi nhìn thấy anh bước vào phòng họp, Lệ Hân đã nhận ra sự khác biệt so với những ngày trước. Hoàng Minh với nụ cười ấm áp, đôi mắt sáng và thái độ gần gũi, đứng tựa vào bàn, quan sát cô một cách đầy tinh nghịch nhưng cũng chân thành. Cô bỗng thấy tim mình rung lên một nhịp, vừa quen thuộc vừa bối rối.

“Chào Hân, hôm nay anh sẽ hỗ trợ cô phần truyền thông trực tuyến nhé,” Hoàng Minh nói, giọng điệu thoải mái nhưng vẫn khiến cô cảm thấy hơi áp lực. Anh cúi nhẹ, ánh mắt hướng về cô đầy trìu mến.

Lệ Hân gật đầu, mỉm cười: “Vâng, cảm ơn anh.” Nhưng trong lòng, cô lại cảm thấy một chút khó xử. Bởi lẽ, trái tim cô vẫn chưa quên Khang Duy – người mà cô đang phải hợp tác sát sao. Sự lạnh lùng nhưng đầy ám ảnh của Khang Duy vẫn in sâu trong tim, khiến cô vừa tò mò vừa cảnh giác mỗi khi nghĩ về anh.

Khang Duy bước vào phòng họp, mắt liếc nhìn Hoàng Minh và Lệ Hân. Ánh mắt anh thoáng lạnh, như thể nhận ra có một đối thủ xuất hiện. Anh ngồi xuống, thẳng lưng, không nói gì, nhưng sự im lặng ấy lại mang theo sức nặng khiến không khí trong phòng căng thẳng hơn.

“Chúng ta sẽ phân công công việc thế nào hôm nay?” Khang Duy hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng sắc bén. Lệ Hân cảm nhận được ánh mắt anh hướng về mình, tinh tế nhưng đầy thách thức. Cô biết, anh đang để ý đến cách cô phản ứng trước sự xuất hiện của Hoàng Minh.

Trong lúc thảo luận, Hoàng Minh thường xuyên trao đổi ánh mắt, nụ cười và những lời nhận xét tinh tế với Lệ Hân. Anh giúp cô sắp xếp tài liệu, gợi ý ý tưởng và đôi khi chạm nhẹ vào tay cô khi đưa tài liệu – những cử chỉ tưởng chừng bình thường nhưng khiến Lệ Hân đỏ mặt, tim đập nhanh.

Khang Duy quan sát tất cả. Ánh mắt anh trở nên sắc bén hơn, lặng lẽ theo dõi từng hành động của Hoàng Minh và phản ứng của Lệ Hân. Dường như anh nhận ra sự rung động nhẹ trong trái tim cô trước sự quan tâm quen thuộc, ấm áp nhưng cũng đầy tinh nghịch của Hoàng Minh. Điều này khiến Khang Duy cảm thấy một cảm giác khó gọi tên: một phần cạnh tranh, một phần tò mò, và cả sự ám ảnh mà anh chưa từng trải qua với bất kỳ ai khác.

Buổi trưa, khi mọi người nghỉ giải lao, Hoàng Minh kéo Lệ Hân ra góc pantry, giọng điệu vừa thân thiện vừa tinh nghịch:
“Cô thấy hôm nay làm việc cùng Khang Duy thế nào? Anh thấy cậu ấy khá… đặc biệt đấy nhỉ?”

Lệ Hân đỏ mặt, không biết trả lời sao. Cô cảm thấy vừa tò mò vừa bối rối. Sự lạnh lùng và quyền lực của Khang Duy đối lập hoàn toàn với sự ấm áp và tinh nghịch của Hoàng Minh. Trong lòng cô, hai cảm giác trái ngược này bắt đầu va chạm, tạo nên một hỗn hợp lạ lùng của tò mò, cảnh giác và rung động.

Trong khi đó, Khang Duy đứng ở bàn đối diện, ánh mắt anh vẫn lặng lẽ dõi theo. Anh quan sát Lệ Hân, quan sát Hoàng Minh – từng cử chỉ nhỏ, từng ánh mắt trao nhau đều lọt vào tầm nhìn sắc bén của anh. Anh nhận ra rằng sự xuất hiện của Hoàng Minh không chỉ tạo ra một đối thủ trong công việc mà còn làm anh cảm thấy bị cuốn hút theo một cách khác lạ.

Buổi chiều, họ phải cùng nhau chỉnh sửa kế hoạch truyền thông trực tuyến, phân công chi tiết công việc. Mỗi lần Lệ Hân trao đổi ý tưởng với Hoàng Minh, cô đều cảm thấy tim mình rung lên. Và mỗi lần Khang Duy góp ý, ánh mắt anh hướng thẳng về cô, cô lại thấy một cảm giác vừa sợ vừa tò mò, như thể bị cuốn vào vòng xoáy mà cô chưa kịp nhận ra.

Khi kết thúc ngày làm việc, Lệ Hân ngồi lại một mình, nhắm mắt hít sâu. Cô biết rằng sự xuất hiện của Hoàng Minh sẽ khiến cảm xúc của mình thêm phần rối bời. Nhưng đồng thời, cô cũng nhận ra điều gì đó về chính bản thân: trái tim cô đang bắt đầu rung động, và sự rung động ấy không chỉ dành cho một người nữa.

Khang Duy đứng lại một lúc trước khi rời phòng, ánh mắt anh thoáng liếc nhìn Lệ Hân. Một ánh nhìn đầy ám ảnh, vừa lạnh lùng vừa chiếm hữu, như thể anh đang cảnh báo một điều chưa nói ra: anh sẽ để ý, và sẽ không dễ dàng nhường bước.

Ngày hôm đó kết thúc, nhưng cả ba người đều mang trong lòng những cảm xúc khác nhau: tò mò, bối rối, cạnh tranh và ám ảnh. Sự xuất hiện của người thứ ba – Hoàng Minh – không chỉ làm mạch cảm xúc của Lệ Hân thêm phức tạp mà còn kích thích Khang Duy nhận ra rằng những rung động anh đang cảm nhận sẽ còn sâu sắc hơn trong những ngày tiếp theo.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×