Sau cuộc chiến bí mật, Hạ Vy đã phải sống trong sự sợ hãi. Cô không dám làm bất cứ điều gì mà Lãnh Phong không cho phép. Cô phải tuân theo mọi yêu cầu của anh, từ công việc cho đến cuộc sống riêng tư. Cô phải đi cùng anh đến những bữa tiệc xã giao, phải cười nói với những người mà cô không hề quen biết, và phải đóng vai là người yêu của anh. Hạ Vy cảm thấy một sự nhục nhã và đau đớn. Cô không muốn điều này, nhưng cô lại không thể làm gì được. Cô biết rằng, nếu cô không làm theo, mẹ cô sẽ gặp nguy hiểm.
Một ngày, Hạ Vy đang làm việc thì Lãnh Phong gọi cô vào văn phòng. “Cô phải đi cùng tôi đến một chuyến công tác. Chúng ta sẽ ở đó trong một tuần.” – Lãnh Phong nói, giọng nói lạnh lùng. Hạ Vy giật mình. Cô không muốn đi. Cô biết rằng, nếu cô đi, cô sẽ phải sống trong sự giam cầm của Lãnh Phong. “Thưa giám đốc, tôi… tôi không thể đi được.” – cô lắp bắp.
Lãnh Phong cười lạnh lùng: “Cô không có quyền từ chối. Cô phải đi.” Hạ Vy không nói gì. Cô biết rằng cô không thể làm gì được. Cô chỉ có thể đồng ý.
Họ đã đi đến một khu nghỉ dưỡng sang trọng. Hạ Vy cảm thấy lạc lõng và cô đơn. Cô không thuộc về thế giới này. Lãnh Phong đã đi đến, và anh đã nắm tay cô. “Cô là của tôi. Cô phải ở bên tôi.” – Lãnh Phong nói, giọng nói trầm ấm nhưng lại đầy sự chiếm hữu. Hạ Vy cảm thấy một sự sợ hãi. Cô không muốn điều này.
Nhưng rồi, một điều bất ngờ đã xảy ra. Lãnh Phong đã đưa Hạ Vy đến một nơi đẹp. Một khu vườn đầy hoa, một khu vườn có một dòng suối nhỏ. Lãnh Phong đã nói: “Đây là nơi tôi thường đến khi tôi buồn. Tôi muốn chia sẻ nó với cô.” Hạ Vy rất ngạc nhiên. Cô không thể tin rằng Lãnh Phong lại có một khía cạnh khác. Cô đã cảm thấy một sự rung động kỳ lạ, một sự rung động mà cô chưa bao giờ có.
Đêm đó, Lãnh Phong đã giam cầm Hạ Vy trong căn phòng của mình. Anh đã hôn cô, và anh đã hôn lên cơ thể cô. Hạ Vy đã cố gắng chống cự, nhưng cô không thể. Lãnh Phong đã hôn cô một cách nồng nhiệt, và anh đã làm cho cô cảm thấy một sự rung động kỳ lạ.
Hạ Vy đã khóc. Cô đã cảm thấy một sự nhục nhã và đau đớn. Cô không muốn điều này. Nhưng cô lại không thể làm gì được.