dưới bóng trăng quê cũ

Chương 5: Khúc hát mùa gặt


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Mùa gặt về, cả cánh đồng quê rực vàng như tấm thảm khổng lồ trải dài bất tận. Tiếng lưỡi liềm xén lúa xào xạc, tiếng người gọi nhau í ới, tiếng trâu bò lục tục kéo xe… tất cả hòa thành một bản nhạc rộn ràng của làng quê.

Mai xắn cao tay áo, lom khom cắt từng bó lúa. Gió thổi nhẹ làm sợi tóc mai lòa xòa xuống gò má, mồ hôi chảy thành giọt nhưng trên môi cô vẫn nở nụ cười hiền. Trong những ngày mùa bận rộn, Mai luôn là người chịu khó nhất, vừa giúp gia đình, vừa không ngại sang gặt phụ hàng xóm.

Trên bờ ruộng, Khánh đứng nhìn từ xa. Anh mặc áo nâu giản dị, tay cầm chiếc liềm sáng loáng. Khác với dáng vẻ ngông cuồng ngày thường, hôm nay anh cũng cúi xuống làm việc, nhịp nhàng theo từng động tác gặt. Mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng nụ cười thì không rời môi.

– Khánh ơi, nhanh tay lên kẻo trời tối! – Một bác trong xóm gọi to.

– Dạ, cháu làm ngay! – Khánh đáp, giọng vui vẻ.

Cả cánh đồng đầy tiếng cười nói. Thỉnh thoảng, vài cô gái trong làng khe khẽ hát, giọng ngân nga vang xa:

“Gặt lúa đi em ơi, mùa vàng đang chờ đợi,
Tiếng trống hội rộn ràng, bên nhau ta vui cười…”

Mai cũng cất giọng theo. Giọng cô trong trẻo, mộc mạc nhưng ngọt ngào như gió đồng. Khánh nghe thấy, ngẩn người một thoáng. Anh buông liềm, bước lại gần, vừa làm vừa khẽ hòa giọng với cô.

Hai giọng hát hòa quyện, bay cao giữa đồng lúa vàng. Người làng xung quanh bật cười trêu chọc:

– Khánh với Mai hát đôi hay quá! Chắc sắp nên duyên rồi!

Mai đỏ bừng mặt, vội cúi xuống che giấu. Khánh thì ngẩng cao đầu, ánh mắt sáng ngời, không chút ngượng ngập. Anh còn cố tình hát to hơn, như để khẳng định điều gì đó trước bao người.

Chiều xuống, cả làng tập trung tại sân đình để chuẩn bị cho hội làng. Tiếng trống, tiếng đàn, tiếng hát vang rộn rã. Những chàng trai cô gái thay nhau biểu diễn, khoe tài giữa đám đông.

Khi đến lượt mình, Khánh bước ra giữa sân, tay ôm chiếc đàn bầu. Anh không chỉ đẹp trai mà còn có năng khiếu nghệ thuật, khiến nhiều ánh mắt ngưỡng mộ đổ dồn về phía mình. Nhưng lạ thay, ngay khoảnh khắc bắt đầu cất tiếng, anh lại nhìn về phía Mai, như thể cả hội làng chỉ còn một người khán giả.

Lời ca anh hát vang vọng:

“Có một người con gái, như gió đồng xanh,
Có một mối tình đầu, lặng lẽ mà trong lành…”

Cả sân đình lặng đi trong chốc lát. Ai nấy đều hiểu người con gái trong lời hát là ai. Mai ngồi dưới hàng cau bên đình, tim đập dồn dập, đôi má nóng bừng. Cô muốn tránh ánh nhìn của anh, nhưng đôi mắt ấy lại như níu lấy, khiến cô chẳng thể quay đi.

Khi khúc hát kết thúc, tiếng vỗ tay vang dội khắp nơi. Lũ trẻ hò reo, người lớn cười khà khà. Cả làng đều biết, chàng trai ngông cuồng ấy vừa công khai tình cảm của mình.

Mai cúi mặt, lòng ngổn ngang. Giữa không khí rộn ràng của hội mùa, cô lại nghe rõ từng nhịp tim, rối bời mà ngọt ngào.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×