dưới tán cây đa năm ấy

Chương 7: Buổi Học Nhóm Ở Nhà Hàng Xóm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chiều thứ bảy, trời trong xanh, nắng nhẹ. Ngọc vừa dọn xong bàn học thì nghe tiếng gõ cửa. An Phong đứng ngoài, tay cầm chồng sách và một tập bài tập.
– Mai kiểm tra Toán, em ôn chưa? – Cậu hỏi, giọng nghiêm túc hiếm thấy.

Ngọc lắc đầu, mặt hơi xấu hổ:
– Em định tối mới học…

– Vậy qua nhà anh, học chung cho dễ. – Phong nói như ra lệnh, rồi quay lưng đi trước.

Nhà Phong nằm đối diện, chỉ cách một hàng rào dâm bụt. Căn nhà ngăn nắp, thoang thoảng mùi trà và gỗ cũ. Bàn học của cậu kê gần cửa sổ, ánh sáng chan hòa.

Ngọc ngồi xuống, mở sách. Lần đầu tiên cô thấy Phong nghiêm túc đến vậy: đôi mày hơi nhíu, tay cầm bút gõ nhẹ vào bàn khi suy nghĩ. Cậu kiên nhẫn giải thích từng bước, không hề tỏ ra khó chịu khi cô hỏi đi hỏi lại.

– Em cộng sai chỗ này. – Phong cúi xuống gần, chỉ vào vở. Khoảng cách giữa họ gần đến mức Ngọc nghe rõ mùi xà phòng dịu nhẹ từ áo cậu.

Tim cô bất giác đập mạnh, tai nóng ran. Cố gắng tập trung vào con số, nhưng từng nét chữ, từng giọng nói của cậu như kéo tâm trí cô đi mất.

Khi giải xong một đề khó, Phong cười:
– Thấy chưa, em làm được mà. Anh nói rồi, miễn là em chịu tập trung… và có anh bên cạnh.

Ngọc mím môi, không dám nhìn thẳng. Bên ngoài, hoàng hôn buông xuống, ánh nắng cuối ngày phủ vàng lên góc phòng, in bóng hai người ngồi kề nhau trên bàn học.

Lúc ra về, Ngọc thoáng nhìn sang cửa sổ nhà Phong. Cậu vẫn ngồi đó, cúi xuống viết gì đó, lưng thẳng và dáng vẻ bình yên đến lạ. Trong lòng cô, một cảm giác vừa ngọt vừa ấm khẽ trào dâng…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.