duyên trường xuân

Chương 3: Học cách quan sát


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Lâm Nhã Ca thức dậy với cảm giác ngổn ngang trong lòng. Buổi gặp gỡ tại quán cà phê hôm qua vẫn còn rõ ràng trong tâm trí cô, từ ánh mắt trầm tư của Hạ Tử Dạ cho đến nụ cười thoáng qua hiếm hoi mà cô không thể quên.

Cô tự nhủ: “Anh ấy là một người phức tạp, và để sống sót trong thế giới này, tôi phải học cách quan sát và đọc vị con người.”

Trong ngành thời trang cạnh tranh khốc liệt, sự tinh tế và khả năng nhận biết tâm lý đối phương chính là chìa khóa thành công. Và bây giờ, Nhã Ca nhận ra, Hạ Tử Dạ không chỉ là một vị thiếu gia quyền lực, mà còn là một đối thủ, một thách thức, và đồng thời, một người mà trái tim cô khó có thể ngó lơ.

Quan sát từ khoảng cách

Nhã Ca quyết định đến văn phòng Hạ thị để quan sát cách anh làm việc. Cô mặc một bộ trang phục đơn giản nhưng tinh tế, bước vào tòa nhà sang trọng với tâm thế tập trung tối đa.

Hạ Tử Dạ đang trong phòng họp với các trưởng bộ phận, bàn luận về dự án sắp tới. Anh đứng lên, từng cử chỉ, ánh mắt và giọng nói đều toát lên khí chất lãnh đạo. Mọi người đều im lặng, lắng nghe. Nhã Ca đứng ở một góc, quan sát cẩn thận từng chi tiết.

Cô nhận ra rằng, sự lạnh lùng của anh không phải là sự khinh người, mà là cách anh kiểm soát tình huống và giữ vị thế. Anh quan sát nhân viên, đọc biểu cảm, dự đoán hành vi và đưa ra quyết định cực nhanh. Đây chính là bản năng của một người từng trải trong thế giới quyền lực, và cũng là bài học quý giá cho Nhã Ca.

“Quan sát là chìa khóa,” cô nhủ thầm. “Không chỉ quan sát cử chỉ, mà còn là cách anh nói chuyện, cách anh phản ứng trước sự việc, cách anh đối diện với áp lực.”

Một buổi chiều bất ngờ

Chiều hôm đó, Nhã Ca được mời tham gia buổi thử mẫu cho một dự án mới. Khi cô vừa bước vào phòng thử, Hạ Tử Dạ đã đứng đó, tay cầm mẫu vải và sổ ghi chép. Ánh mắt anh dừng lại trên cô, sắc lạnh nhưng không quá gay gắt.

“Đây là bản thiết kế mới của cô?” anh hỏi, giọng trầm và rõ ràng.

Nhã Ca gật đầu, hơi căng thẳng nhưng vẫn giữ bình tĩnh: “Vâng, tôi muốn thử nghiệm một phong cách phá cách hơn, nhưng vẫn giữ nét thanh lịch.”

Hạ Tử Dạ nhìn cô một lúc lâu, rồi gật nhẹ: “Được. Nhưng hãy chú ý chi tiết, từng đường cắt, từng nếp gấp. Chất liệu và ánh sáng cũng ảnh hưởng đến cảm nhận tổng thể.”

Nhã Ca quan sát cách anh chỉ ra chi tiết, không vội phản bác mà lắng nghe. Cô nhận ra rằng, anh không chỉ nói suông, mà mọi lời đều đi kèm lý do logic và sự am hiểu sâu sắc. Cô bắt đầu học cách ghi nhớ, phân tích và phản ứng một cách thông minh trước những nhận xét đó.

Từ sự quan sát đến hiểu nhau

Trong vài ngày tiếp theo, Nhã Ca chủ động quan sát Hạ Tử Dạ hơn. Cô nhận thấy những khoảnh khắc anh không để lộ ra ngoài: ánh mắt thoáng buồn khi nhận thông tin về dự án thất bại, nụ cười hiếm hoi khi nhân viên nhỏ tuổi làm tốt, hay cách anh chăm sóc chi tiết cho từng bản thiết kế mà cô chưa từng để ý.

Cô hiểu ra rằng, Hạ Tử Dạ không hề vô cảm hay lạnh lùng một cách tuyệt đối. Sự nghiêm khắc của anh là để thử thách, để duy trì sự hoàn hảo và kiểm soát tình hình. Đây là bài học quý giá mà Nhã Ca không học được từ sách vở hay các khóa học thiết kế – đó là học từ con người thật.

Một buổi chiều, khi cả hai cùng xem lại các mẫu thiết kế, Nhã Ca bỗng nhận ra một chi tiết nhỏ: một đường cắt trên mẫu vải mà cô chưa chú ý, Hạ Tử Dạ liền chỉ ra:

“Cô để ý rằng đường này hơi lỏng, nếu điều chỉnh nhẹ sẽ tạo cảm giác mạnh mẽ hơn.”

Nhã Ca đỏ mặt, vừa ngạc nhiên vừa thán phục: “C- Cảm ơn anh. Tôi… chưa từng nghĩ đến điều đó.”

Hạ Tử Dạ nhíu mày: “Chỉ cần học cách quan sát, thì mọi chi tiết đều sẽ hiện ra. Trong thời trang cũng như trong cuộc sống.”

Cô mỉm cười, cảm giác vừa được học, vừa được truyền cảm hứng. Nhã Ca nhận ra rằng, quan sát không chỉ giúp cô hiểu Hạ Tử Dạ, mà còn giúp cô trưởng thành hơn trong công việc.

Hiểu thêm về con người anh

Những ngày tiếp theo, Nhã Ca tiếp tục quan sát Hạ Tử Dạ từ xa. Cô thấy anh không chỉ là người lãnh đạo lạnh lùng, mà còn biết quan tâm đến nhân viên, đặc biệt là những người yếu thế. Một lần, cô thấy Hạ Tử Dạ âm thầm giúp một nhân viên trẻ vượt qua áp lực dự án, chỉ bằng vài lời nhắc nhẹ nhàng nhưng đầy hiệu quả.

Nhã Ca nhận ra: người đàn ông này vừa khó đoán, vừa tinh tế. Cô tự nhủ: “Nếu muốn tiến gần anh, tôi phải học cách quan sát và hiểu, thay vì hành động theo cảm xúc.”

Một đêm, khi cô trở về phòng trọ, Nhã Ca ngồi bên cửa sổ, nhìn ánh đèn vàng rọi xuống đường phố. Cô nhớ lại từng khoảnh khắc, từng cử chỉ của Hạ Tử Dạ. Từ ánh mắt, nụ cười hiếm hoi, đến cách anh bình tĩnh xử lý tình huống – tất cả đều trở thành những mảnh ghép giúp cô hiểu một con người phức tạp mà đầy sức hút.

Kết nối từ sự quan sát

Cuối tuần, công ty tổ chức buổi triển lãm nội bộ. Nhã Ca quyết định tham gia, mang theo các mẫu thiết kế mà cô vừa hoàn thiện. Khi Hạ Tử Dạ xuất hiện, ánh mắt anh dừng lại trên cô, không nói gì nhưng thái độ tỏ rõ sự chú ý.

Nhã Ca hít một hơi, tự nhủ: “Đây là cơ hội để tôi thể hiện không chỉ năng lực mà còn sự tinh tế trong quan sát và hiểu người.”

Cô bắt đầu giới thiệu sản phẩm với từng chi tiết, giải thích ý tưởng một cách rõ ràng, vừa logic vừa sáng tạo. Hạ Tử Dạ gật gù, ánh mắt ánh lên sự hài lòng.

“Cô đã tiến bộ,” anh nói, giọng trầm nhưng rõ ràng. “Không chỉ trong thiết kế, mà còn ở cách cô nhìn nhận vấn đề.”

Nhã Ca cảm thấy tim mình rung lên một nhịp lạ. Cô nhận ra, học cách quan sát không chỉ giúp cô hiểu Hạ Tử Dạ, mà còn giúp cô hiểu chính mình – khả năng, điểm mạnh và những điều cần cải thiện.

Kết thúc chương

Đêm buông xuống, Thượng Hải vẫn nhộn nhịp ánh đèn. Nhã Ca đứng bên cửa sổ, tay cầm bản thiết kế, ánh mắt dõi về phía xa xăm. Cô biết, hành trình học cách quan sát này mới chỉ bắt đầu, nhưng chính nó sẽ là cầu nối giúp cô tiếp cận Hạ Tử Dạ, hiểu anh và… có thể, tiến gần hơn trái tim của anh.

Học cách quan sát, đôi khi, chính là bước đầu để khám phá một con người phức tạp và trái tim đầy bí ẩn. Nhã Ca mỉm cười, lòng vừa hứng khởi vừa tò mò. Bởi cô biết, từ đây, mỗi ngày trôi qua sẽ là một bài học – không chỉ về thời trang, mà còn về tình yêu, con người và định mệnh…

Học cách quan sát, là cách để hiểu, để gần gũi, và để không bỏ lỡ những cơ hội mà định mệnh mang đến…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×