em trong thân xác hư đốn

Chương 3: Cuộc Họp Bão Tố


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngô Thiên Kim, trong thân xác của Phong Hào, đang đứng trước tấm gương lớn. Chiếc áo vest sang trọng, cắt may tinh xảo ôm lấy bờ vai rộng và vóc dáng hoàn hảo của anh ta. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có ngày được khoác lên người một bộ đồ đắt tiền như vậy, nhưng cảm giác lo lắng và bất an lấn át mọi sự ngưỡng mộ. Hôm nay, cô phải đối mặt với một thử thách lớn: cuộc họp hội đồng quản trị của tập đoàn Phong Thị, một trong những công ty bất động sản hàng đầu cả nước.

“Anh ta làm ăn kiểu gì mà phải họp hành căng thẳng vậy chứ?” – Thiên Kim lẩm bẩm, giọng nói trầm ấm khiến cô lại giật mình. Cô cố gắng nhớ lại những gì đã đọc được trong các tài liệu mà cô vội vã tìm thấy trên bàn làm việc của Phong Hào. Toàn là những con số, những dự án khổng lồ, những thuật ngữ kinh tế mà cô chưa bao giờ nghe qua. Cô là một sinh viên ngành Ngôn ngữ, làm sao cô có thể hiểu được những thứ này?

Một tài xế riêng đến đón cô. Chiếc xe Rolls-Royce Phantom màu đen bóng loáng lao vun vút trên đường, nhưng tâm trạng của Thiên Kim thì không hề thoải mái. Cô cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng, bất cần đời như những gì cô thường thấy ở Phong Hào, nhưng trong lòng lại như lửa đốt. Khi đến nơi, cô được một thư ký riêng đón tiếp, cô ấy cúi đầu chào một cách kính cẩn. Thiên Kim lại càng hoảng sợ. Anh ta là một người có quyền lực thật sự.

Trong phòng họp, một dãy những người đàn ông trung niên mặc vest đen ngồi chờ sẵn. Mỗi người đều có một vẻ mặt nghiêm nghị, sắc bén. Nhìn họ, Thiên Kim đã có thể hình dung được sự khốc liệt của thương trường. Cô ngồi vào ghế chủ tọa, đối diện với mọi ánh mắt soi mói, đánh giá. Dù cô đã cố gắng hết sức để che giấu sự lo lắng, nhưng cô biết rằng những người này không hề dễ dàng bị lừa.

Ông Trần, phó tổng giám đốc, một người đàn ông mập mạp với bộ râu quai nón rậm rạp, bắt đầu cuộc họp. “Chào Hào, cậu lại đến muộn. Không biết cậu có đọc qua bản báo cáo tài chính quý này chưa? Chúng ta đang gặp một số vấn đề nghiêm trọng với dự án Khu Đô thị Xanh đấy.”

Thiên Kim nghe thấy từ “dự án Khu Đô thị Xanh” mà đầu óc trống rỗng. Cô không hề biết một chút gì về dự án này. Cô cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, đưa mắt nhìn quanh phòng. Cô nhận ra rằng Phong Hào đã để cho dự án này bị trì trệ từ lâu. Cô quyết định liều một phen. Cô hắng giọng, cố gắng làm cho giọng nói của mình trở nên trầm ấm và uy nghiêm hơn. “Tất cả các vị đều biết rằng tôi đã không dành nhiều thời gian cho công việc trong thời gian gần đây. Tôi thừa nhận đó là lỗi của tôi. Nhưng tôi đã đọc qua bản báo cáo. Hãy nói cho tôi nghe về những vấn đề cụ thể, và tôi sẽ đưa ra quyết định.”

Mọi người trong phòng họp đều ngạc nhiên. Phong Hào, một gã công tử chỉ biết ăn chơi, lại đột nhiên nói những lời nghiêm túc như vậy? Ông Trần nhíu mày, nhưng rồi cũng bắt đầu trình bày chi tiết về những khó khăn mà dự án đang gặp phải. Thiên Kim lắng nghe một cách chăm chú, cố gắng kết nối những con số, những dữ liệu mà cô đọc được trong bản báo cáo với những lời nói của ông Trần.

Bằng trí thông minh của một cô sinh viên chuyên ngành Ngôn ngữ và khả năng tư duy logic bẩm sinh, cô bắt đầu nhận ra những điểm bất hợp lý trong bản báo cáo. Cô phát hiện ra rằng có những con số bị làm sai lệch, và có những chi phí không hề liên quan đến dự án lại được đưa vào. Cô quyết định thử một lần nữa. “Tôi không nghĩ rằng vấn đề nằm ở việc thiếu vốn. Tôi nghĩ vấn đề nằm ở chính cách chúng ta quản lý tài chính. Tôi thấy có một khoản chi phí lớn, không hợp lý, được đưa vào dự án. Ông Trần có thể giải thích cho tôi về khoản chi phí đó không?”

Cả phòng họp im lặng. Ông Trần, một người luôn tự tin và cao ngạo, bỗng nhiên trở nên lúng túng. Ông ta lắp bắp: “Khoản… khoản đó… là chi phí phát sinh…”

Thiên Kim mỉm cười lạnh lùng. Cô biết mình đã thắng. Cô đưa mắt nhìn một lượt những người đàn ông trong phòng. “Tôi sẽ cho người kiểm tra lại toàn bộ tài chính của dự án. Nếu có bất cứ sai sót nào, tôi sẽ truy cứu trách nhiệm. Bây giờ, cuộc họp kết thúc.”

Thiên Kim đứng dậy, rời khỏi phòng họp trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Cô đã làm được điều mà cô chưa bao giờ nghĩ tới. Cô đã tạm thời giải quyết được một vấn đề lớn, nhưng cô biết rằng đây mới chỉ là khởi đầu. Cô nhận ra rằng cuộc sống của Phong Hào không hề đơn giản như cô nghĩ, và cô phải đối mặt với những thử thách lớn hơn rất nhiều. Cô cũng bắt đầu nhận ra một điều, đằng sau vẻ ngoài ăn chơi, trác táng của Phong Hào, có thể có những bí mật và những âm mưu mà cô chưa biết tới. Và cô, trong thân xác này, sẽ phải tìm cách làm sáng tỏ tất cả.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.