Bóng tối trong hố rác như một cánh cửa dẫn thẳng xuống địa ngục. Khi thân thể Rudo vừa chạm đất, bầy Jinki lập tức gào rú, ánh mắt đỏ rực soi sáng không gian như hàng chục ngọn đèn máu.
Chúng lao đến từ bốn phía. Thân thể dị dạng, nửa sắt thép nửa thịt thối, những móng vuốt rỉ sét loang máu, tiếng động cơ hỏng nổ lách tách trong ngực. Chỉ một con thôi đã đủ khiến dân thường hoảng loạn, giờ đây cả một đàn bao vây Rudo.
Cậu siết chặt cây gậy bằng ống nước. Tim đập như trống dồn, hơi thở gấp gáp. Trong đầu vang lên một giọng nói mỉa mai:
“Mày không sống nổi đâu. Mày chỉ là rác. Rác thì phải chết thôi.”
Ngay lập tức, một con Jinki nhảy xổ tới. Bàn tay nó biến thành lưỡi dao cưa rỉ, vung ngang với tốc độ khủng khiếp. Rudo phản xạ bản năng, lăn sang bên, cây gậy quét ngang, mảnh kính vỡ găm thẳng vào hốc mắt con quái. Một tiếng nổ “XẸT” vang lên, tia lửa bắn ra khi cơ thể kim loại bị phá vỡ. Con Jinki ngã gục, co giật, rồi tan rã thành đống sắt vụn.
Khoảnh khắc đó, cả cơ thể Rudo run rẩy, nhưng mắt thì sáng rực.
“Đúng rồi… tao sẽ không chết. Tao phải sống!”
Nhưng chưa kịp thở, ba con khác đã lao tới. Một con ném cả thân mình như quả pháo, cái đầu khoan gắn chặt trên cổ xoay vù vù, muốn đâm xuyên ngực cậu. Rudo hét lên, dùng gậy chặn lại, tia lửa tóe ra, lực va chạm hất tung cậu ngã lăn trên mặt đất đầy rác nhọn.
Mảnh kính vỡ trên gậy rạn nứt. Bàn tay cậu tứa máu. Toàn thân đau buốt. Nhưng trong khoảnh khắc gần như tuyệt vọng đó, hình ảnh Regto lại hiện về: đôi mắt hiền hậu, nụ cười ấm áp, giọng nói trầm lắng.
“Rudo, sống sót… không chỉ vì con. Sống sót để chứng minh con có giá trị, dù cả thế giới vứt bỏ con.”
Cậu gầm lên như dã thú. Từ mặt đất bật dậy, Rudo cắm gậy thẳng vào lồng ngực con Jinki đang lao tới. Mảnh kính nát vụn, nhưng đầu ống sắt xuyên qua lõi máy rỉ sét. Tiếng nổ vang vọng, con quái nổ tung thành mảnh vụn.
Hai con còn lại bổ tới. Một con có cánh tay như kìm thép, một con biến cả cánh tay thành lưỡi dao xoay. Rudo xoay người, chụp lấy sợi xích rỉ sét vẫn còn buộc trên tay – thứ duy nhất còn sót lại từ khi cậu bị ném xuống vực. Cậu quăng mạnh, sợi xích vút lên, cuốn quanh cổ một con. Siết chặt! Âm thanh kim loại gãy răng rắc vang lên, đầu nó lật ngược ra sau.
Con cuối cùng lao tới, lưỡi dao xoay tóe tia lửa. Rudo không kịp tránh. Dao rạch ngang bả vai, máu phun ra nóng bỏng. Nhưng thay vì gục ngã, cậu lao thẳng tới, dùng hết sức bình sinh đập đầu ống sắt vào lõi phát sáng ngay ngực nó. Một tiếng choang vang rền, ánh sáng đỏ vụt tắt. Con Jinki đổ sập.
Rudo quỵ xuống, thở hổn hển, mồ hôi hòa máu nhuộm đỏ khuôn mặt. Toàn thân bầm dập, cây gậy gãy nát, nhưng cậu vẫn sống.
Tiếng bước chân kim loại vang lên. Lại thêm nhiều con Jinki nữa bò ra từ đống rác, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm. Chúng đông gấp ba lần lúc đầu.
Cậu cắn chặt răng, gồng tay siết lấy sợi xích. Máu nhỏ xuống từng giọt, hòa vào kim loại rỉ. Đôi mắt Rudo bùng cháy một ngọn lửa không thể dập tắt.
“Đến đi… Tao sẽ sống sót. Dù phải biến chính bản thân thành quái vật… tao cũng sẽ không chết!”
Tiếng gào thét của cậu hòa vào tiếng rú kinh hoàng của bầy Jinki. Trong đêm đen, trận chiến sinh tử bắt đầu. Một chàng trai nhỏ bé, chỉ với sợi xích rỉ sét, phải đối mặt với địa ngục để chứng minh mình không phải là rác…
Trên miệng hố, những Cleaners im lặng nhìn xuống. Pike thì thầm:
“Thằng nhóc này… điên rồi.”
Urue siết chặt ngọn đèn xanh trong tay, ánh mắt thoáng rung động.
Còn Enjin, đôi mắt như bùng nổ, khẽ nở nụ cười hiếm hoi:
“Không… nó không điên. Nó chính là thứ vực sâu này đang chờ đợi.”