Ngày thứ chín tại công ty bắt đầu với không khí bình thường, nhưng Lạc Vy cảm nhận được một điều gì đó khác lạ. Cô bước vào văn phòng, chuẩn bị cho một ngày làm việc căng thẳng, nhưng trong lòng vẫn rộn ràng vì mối quan hệ gần gũi với CEO đã tiến triển.
Tuy nhiên, sự yên bình này không kéo dài được lâu. Khi Lạc Vy đặt túi xách xuống bàn, cô nhận thấy một nhân vật mới xuất hiện – Nguyễn Tường Vy, trưởng phòng marketing, là người vừa được chuyển về từ chi nhánh khác.
Tường Vy là một cô gái xinh đẹp, tự tin, có phong thái chuyên nghiệp và đôi mắt sắc bén. Cô nhanh chóng tiến đến chỗ CEO và Lạc Vy, mỉm cười:
“Chào anh. Tôi nghe nói hôm nay sẽ có dự án quan trọng, muốn cùng tham gia để hỗ trợ.”
CEO nhíu mày, ánh mắt nghiêm nghị nhưng không thiếu sự lịch sự:
“Chào cô. Cô sẽ tham gia hỗ trợ dự án, nhưng cần làm việc ăn ý với Lạc Vy.”
Lạc Vy hít sâu, cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng cảm giác một cơn ghen nhẹ nhen nhóm. Cô tự nhủ:
“Người mới xuất hiện… và có vẻ anh ấy cũng chú ý cô ấy… phải cẩn thận, nhưng không được để cảm xúc chi phối công việc.”
Buổi sáng trôi qua với nhịp làm việc đều đặn nhưng căng thẳng. Tường Vy liên tục đặt câu hỏi, trao đổi với CEO một cách tự nhiên, khiến Lạc Vy nhận ra rằng cảm giác ghen tuông đã trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Khi CEO hướng dẫn hai người phối hợp, anh vẫn dành ánh mắt dịu dàng cho Lạc Vy, nhưng những khoảnh khắc Tường Vy tiếp cận anh khiến trái tim cô nhói lên.
Trong khoảnh khắc nghỉ giữa giờ, Lạc Vy tự nhủ:
“Không được suy nghĩ lung tung. Anh ấy… vẫn quan tâm mình. Phải tập trung vào công việc và chứng minh bản thân.”
Buổi trưa, họ ăn cùng nhau trong phòng nghỉ. Tường Vy liên tục cười nói, hỏi han CEO về dự án. Lạc Vy cảm nhận ánh mắt mình dõi theo từng cử chỉ của anh.
Anh quay sang cô, giọng trầm nhưng dịu dàng:
“Cô ổn chứ? Hôm nay có vẻ căng thẳng.”
“Dạ… em ổn,” cô đáp, lòng vừa lo lắng vừa hạnh phúc khi anh vẫn để ý.
Anh tiến lại gần, nắm nhẹ tay cô:
“Cô hãy tập trung vào bản thân và công việc. Đừng lo lắng về người khác.”
Cô đỏ mặt, tim đập mạnh, cảm giác ấm áp lan tỏa. Đây là lần đầu tiên cô nhận ra rằng dù xuất hiện người mới, CEO vẫn đặt niềm tin và quan tâm cô.
Chiều đến, thử thách mới xuất hiện: khách hàng G yêu cầu cập nhật báo cáo gấp và có một cuộc họp trực tuyến khẩn cấp. Lạc Vy, CEO và Tường Vy phải phối hợp nhanh chóng.
Khi Lạc Vy chuẩn bị trình bày, Tường Vy bất ngờ xen vào:
“Để tôi thử phần này, có thể nhanh hơn.”
Lạc Vy cảm giác tim mình nhói lên. Cô thầm nhủ:
“Phải chứng minh năng lực… không thể để cô ấy lấn át.”
Trong khoảnh khắc căng thẳng, CEO đặt tay lên vai Lạc Vy, ánh mắt dịu dàng nhưng nghiêm nghị:
“Cô xử lý phần này. Tôi tin cô.”
Lạc Vy cảm nhận được niềm tin trong mắt anh, trái tim rung lên mạnh mẽ. Cô quyết định dùng hết năng lực và sự dũng cảm để hoàn thành nhiệm vụ.
Cuộc họp trực tuyến căng thẳng nhưng Lạc Vy phối hợp nhịp nhàng với CEO, hoàn thành phần báo cáo xuất sắc. Tường Vy nhìn cô, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa tôn trọng.
CEO quay sang Lạc Vy, giọng trầm:
“Hôm nay, cô đã làm tốt. Không chỉ xử lý tình huống nhanh mà còn chứng minh năng lực và sự trưởng thành.”
Cô đỏ mặt, tim đập mạnh:
“Dạ… em… cảm ơn anh.”
Anh nhíu mày, ánh mắt dịu dàng:
“Cô thấy không, dù có người khác xuất hiện, tôi vẫn để ý và tin tưởng cô. Điều đó quan trọng hơn hết.”
Buổi tối, khi văn phòng dần vắng người, CEO mời Lạc Vy ra ngoài đi dạo. Trên phố, ánh đèn vàng phản chiếu khắp nơi, tạo khung cảnh lãng mạn.
Anh nắm tay cô, giọng trầm nhưng ấm áp:
“Cô biết không, hôm nay tôi thấy cô rất can đảm. Sự dũng cảm và chủ động của cô khiến tôi muốn bảo vệ và quan tâm cô nhiều hơn.”
Lạc Vy đỏ mặt, tim đập loạn nhịp:
“Em… em cũng rất trân trọng anh… và muốn… ở gần anh.”
Anh mỉm cười, ánh mắt dịu dàng:
“Cô biết không, điều đó khiến tôi thấy gần cô hơn bao giờ hết. Dù có ai xuất hiện, tôi vẫn muốn cô là chính cô, không cần ghen tuông hay lo lắng.”
Khoảnh khắc này, cả hai dừng lại, nhìn nhau trong ánh sáng đèn vàng, trái tim cùng rung động. Đây là lần đầu tiên Lạc Vy nhận ra rằng sự tin tưởng và tình cảm thực sự của CEO vượt qua mọi nguy cơ ghen tuông.