Ngày thứ ba tại Bright Code trôi qua trong nhịp làm việc dồn dập nhưng đầy hứng khởi. Lạc Tinh Vy thức dậy với cảm giác vừa hào hứng vừa căng thẳng. Buổi sáng hôm nay, Hàn Thẩm đã giao cho cô một nhiệm vụ phụ trợ đặc biệt: tối ưu module phân tích dữ liệu và chuẩn bị báo cáo demo trước ban quản lý vào cuối tuần.
Tinh Vy bước vào công ty, không gian quen thuộc khiến cô vừa thoải mái vừa hồi hộp. Cô nhận ra mình đã dần thích nghi với nhịp sống công sở nơi đây, nhưng CEO lạnh lùng vẫn là một bí ẩn mà cô chưa thể giải mã. Ánh mắt sắc bén của anh vẫn đọng trong tâm trí cô, khiến trái tim cô lặng đi mỗi khi nghĩ đến.
Ngay khi cô vừa ngồi vào bàn, Kiều Dương ghé qua, nở nụ cười tinh nghịch:
“Nghe nói hôm nay Hàn Thẩm giao cho cô thêm một nhiệm vụ khó hơn nữa đấy. Cẩn thận đừng mệt quá nhé.”
Tinh Vy mỉm cười: “Vâng, tôi sẽ cố gắng.”
Cô mở laptop, rà soát lại toàn bộ module, kiểm tra các biến, logic và thuật toán. Dòng code dài và phức tạp khiến cô phải tập trung tuyệt đối. Cô cảm nhận được nhịp tim mình vừa căng thẳng vừa hứng khởi: mọi khó khăn đều là cơ hội để chứng minh năng lực.
Buổi sáng trôi qua nhanh, và khi cô đang chạy thử thuật toán lần cuối trước giờ nghỉ trưa, bất ngờ một đồng nghiệp nữ tên Trương Lan bước đến bàn Tinh Vy, ánh mắt có chút ganh tị:
“Tôi nghe nói Hàn Thẩm giao cho cô nhiệm vụ quan trọng hơn, thật may mắn nhỉ? Cô mới vào mà đã được ưu tiên như vậy.”
Tinh Vy hơi bối rối, cố nở nụ cười: “Dạ, cũng chỉ là thử thách thôi, tôi sẽ cố gắng.”
Trương Lan khẽ cười, nhưng trong nụ cười ấy có gì đó khiến Tinh Vy cảm thấy lo lắng. Cô biết rằng, không phải ai cũng ủng hộ sự xuất hiện của cô trong dự án quan trọng này, và điều này có thể tạo ra drama nội bộ.
Chưa kịp suy nghĩ nhiều, Hàn Thẩm bước đến bàn cô. Anh nhìn cô với ánh mắt sắc bén, giọng trầm mà rõ ràng:
“Cô đã chuẩn bị xong báo cáo demo chưa?”
Tinh Vy gật đầu, hơi run rẩy: “Dạ, tôi đã chuẩn bị, nhưng vẫn muốn kiểm tra lại một lần nữa.”
Anh nhìn kỹ, đôi mắt dừng lại trên màn hình laptop của cô, nhưng lần này ánh mắt có phần… dịu đi so với bình thường. Tinh Vy cảm nhận được sự công nhận tiềm ẩn, dù Hàn Thẩm không nói gì thêm.
Buổi trưa, cô và Hàn Thẩm đi qua hành lang để kiểm tra kết quả demo. Đột nhiên, một sự cố xảy ra: laptop của Tinh Vy bị treo, dữ liệu chưa lưu gần như biến mất. Cô hốt hoảng, tay run run.
“Ôi không… dữ liệu của tôi…” Tinh Vy lẩm bẩm, lòng lo lắng.
Hàn Thẩm nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng ban đầu liền biến thành sự tập trung cao độ. Anh nhẹ nhàng nhưng nhanh chóng:
“Đưa laptop đây.”
Tinh Vy hơi bối rối, nhưng đưa máy cho anh. Hàn Thẩm nhanh chóng thao tác, khôi phục lại dữ liệu bằng vài thao tác thần tốc. Trong khoảnh khắc ấy, trái tim Tinh Vy bất chợt đập mạnh hơn bình thường. Cô nhìn anh, vừa sợ vừa ngưỡng mộ: CEO lạnh lùng này… thật tài năng và nhanh nhạy.
“Xong rồi. Cô cẩn thận hơn lần sau,” anh nói, giọng điềm tĩnh nhưng có chút dịu dàng mà Tinh Vy chưa từng nghe trước đây.
Tinh Vy thở phào nhẹ nhõm, cảm giác vừa mệt vừa hạnh phúc xen lẫn chút bối rối: khoảnh khắc này khiến trái tim cô rung động khó hiểu.
Buổi chiều, họ cùng nhau thử chạy demo trong phòng họp. Hàn Thẩm đứng hướng dẫn, từng bước chỉ dẫn Tinh Vy, nhưng lần này, cách anh giải thích không còn lạnh lùng tuyệt đối. Anh kiên nhẫn hơn, đôi khi nở nụ cười khẽ khi thấy cô hiểu vấn đề.
Tinh Vy cảm thấy một sự gần gũi lạ thường. Cô nhận ra, dưới vẻ ngoài nghiêm nghị và lạnh lùng, Hàn Thẩm cũng có những khoảnh khắc dịu dàng, tận tâm. Những khoảnh khắc ấy khiến cô vừa ngượng vừa thích thú.
Sau giờ làm, khi mọi người chuẩn bị về, Hàn Thẩm tiến đến bàn cô, giọng trầm:
“Hôm nay cô làm tốt. Nhưng đừng quên, báo cáo demo vẫn cần hoàn thiện một số chi tiết. Tôi sẽ kiểm tra trước khi gửi cho ban quản lý.”
Tinh Vy gật đầu, cảm giác vừa áp lực vừa phấn khích. Cô biết rằng, mỗi tương tác với Hàn Thẩm đều là cơ hội để học hỏi và phát triển, nhưng đồng thời cũng khiến trái tim cô rung động theo một cách khó giải thích.
Khi cô thu dọn đồ, Kiều Dương ghé qua, tinh nghịch:
“Có vẻ hôm nay cô và CEO gần nhau hơn rồi nhỉ?”
Tinh Vy đỏ mặt, cười nhẹ: “Chỉ là làm việc thôi mà.”
Nhưng trong lòng cô, một cảm giác khác lạ vẫn còn đọng lại. Khoảnh khắc Hàn Thẩm sửa laptop cho cô, ánh mắt anh nhìn cô, sự kiên nhẫn và tận tâm ấy – tất cả khiến trái tim cô vừa sợ vừa thích thú.
Trên đường về, ánh đèn đường bắt đầu lung linh phản chiếu trên mặt đường ướt sương. Tinh Vy mỉm cười, tự nhủ: Ngày hôm nay, tôi không chỉ học được cách xử lý công việc mà còn hiểu thêm về con người thật của Hàn Thẩm. Và có lẽ… tôi đang dần rung động với anh ấy mà không hay biết.
Về đến căn hộ, cô mở laptop, rà soát lại toàn bộ code và báo cáo demo. Ánh sáng từ màn hình chiếu lên khuôn mặt mệt mỏi nhưng đầy quyết tâm của cô. Cô biết, những ngày tiếp theo tại Bright Code sẽ đầy thử thách, nhưng đồng thời cũng đầy những khoảnh khắc ngọt ngào, gần gũi, và những cảm xúc khó nói.
Tinh Vy nhắm mắt lại, hình dung những ngày tới: những buổi họp căng thẳng, những dự án quan trọng, và cả những khoảnh khắc riêng tư với Hàn Thẩm – CEO lạnh lùng nhưng ngày càng khiến cô tò mò và rung động. Cô cảm thấy một nỗi háo hức không thể che giấu: Bright Code không chỉ là nơi làm việc – mà còn là nơi cô sẽ tìm thấy những trải nghiệm mới mẻ về công việc, bản thân, và cả trái tim mình.
Cô biết rằng, hành trình phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng cô sẵn sàng đối mặt. Mỗi ngày là một thử thách, mỗi khoảnh khắc là một cơ hội, và cô tự nhủ: dù khó khăn, dù CEO lạnh lùng đến đâu, tôi sẽ chứng minh bản thân và… tìm hiểu con người ấy từng bước, từ những chi tiết nhỏ nhất.
Ngày thứ ba kết thúc, nhưng trong lòng Tinh Vy, câu chuyện chưa hề dừng lại. Những cảm xúc vừa lạ lùng vừa ngọt ngào sẽ tiếp tục nảy nở, trong khi những thử thách công việc vẫn chờ cô ở phía trước.
Và cô biết, Bright Code – nơi mọi thứ bắt đầu – sẽ là khởi đầu cho một hành trình tình cảm, nghề nghiệp, và trưởng thành đầy màu sắc.