Tin đồn “bạn gái bí mật của Hàn Triết Vũ” lan nhanh đến mức ngay cả những tạp chí thời trang lớn cũng đưa tin.
Lâm Diệp Minh cố tỏ ra bình thản, nhưng mỗi khi thấy hình mình trên các trang báo mạng, tim cô lại nhói lên một cách khó hiểu.
Điện thoại reo lên. Là số lạ.
“Cô là Lâm Diệp Minh phải không?” – giọng nữ, lạnh, sắc.
“Tôi là ai không quan trọng. Chỉ cần cô biết… tôi là người phụ nữ từng nằm trong vòng tay của Hàn Triết Vũ.”
Tay cô khựng lại.
“Cô muốn nói gì?”
“Chúng ta gặp nhau đi. Tôi không muốn anh ấy bị tổn thương bởi một người chỉ đang đóng vai.”
Cuộc gọi kết thúc trước khi cô kịp đáp.
Quán cà phê cao cấp giữa trung tâm thành phố.
Người phụ nữ bước vào — xinh đẹp, sang trọng, đầy khí chất.
Lâm Diệp Minh nhận ra ngay: Thẩm Dao – người mẫu nổi tiếng, cũng chính là bạn gái cũ của Hàn Triết Vũ.
Thẩm Dao ngồi xuống, cười nhạt:
“Tôi không ngờ cô lại hợp với anh ấy đến vậy. Cũng giỏi diễn đấy.”
“Tôi không diễn.”
“Không à?” Cô ta nhướng mày, “Cô nghĩ tôi không biết hai người ký hợp đồng à? Tin đó đến tai tôi trước cả báo chí.”
Lâm Diệp Minh khựng lại, bàn tay nắm chặt ly cà phê. “Cô muốn gì?”
“Tôi chỉ muốn cô nhớ rõ vị trí của mình. Anh ấy có thể chơi cùng cô, nhưng trái tim anh ấy…” – cô ta cười khẽ – “vẫn là của tôi.”
“Vậy sao cô lại bỏ anh ấy?”
Câu hỏi khiến Thẩm Dao thoáng cứng người.
Một thoáng sau, cô ta đứng dậy, để lại một câu lạnh lùng:
“Cô không hiểu đâu. Với anh ấy, tình yêu chỉ là công cụ. Cô sẽ sớm biết thôi.”
Buổi tối, Hàn Triết Vũ trở về. Anh nhìn thấy cô đang ngồi lặng trước cửa sổ, gương mặt không cảm xúc.
“Có chuyện gì à?”
“Anh… từng yêu Thẩm Dao thật không?”
Anh hơi sững lại, rồi thở dài. “Đã từng.”
“Cô ấy tìm tôi hôm nay.”
Ánh mắt anh chớp qua một tia lạnh. “Cô ta nói gì?”
“Cô ấy bảo… tôi chỉ đang đóng vai.”
Anh im lặng vài giây, rồi bước đến gần, nắm lấy vai cô.
“Cô tin à?”
“Tôi không biết phải tin gì nữa.”
“Vậy tin tôi.” Anh nói chậm rãi, ánh mắt sâu hút. “Tôi biết hợp đồng này bắt đầu vì lợi ích, nhưng mỗi khi cô ở gần… tôi không thể giả vờ được.”
Lời nói ấy khiến tim cô như bị bóp nghẹt.
Cô nhìn anh thật lâu — ánh mắt kia không giống như đang nói dối.
Anh cúi xuống, nhẹ nhàng đặt môi lên trán cô.
“Tin tôi, Diệp Minh. Dù thế nào, tôi sẽ không để ai làm cô tổn thương.”
Nhưng niềm tin ấy chỉ kéo dài đến sáng hôm sau.
Một bức ảnh mới lan tràn khắp mạng xã hội — Hàn Triết Vũ và Thẩm Dao cùng rời khỏi khách sạn trong đêm.
Cô đứng chết lặng giữa phòng khách, tay run rẩy cầm điện thoại.
Lần này, không ai nói gì. Không cần ai giải thích.
Tất cả đều như một nhát dao đâm thẳng vào lòng.
“Thì ra, hợp đồng này… vẫn chỉ là giả thôi, phải không?”
Cô cười nhạt, nước mắt rơi xuống nơi ngực áo.
Còn anh — ở đâu đó giữa ống kính truyền thông — lại đang đứng cạnh người phụ nữ khác, gương mặt điềm tĩnh như chưa từng có điều gì xảy ra.