giấc mơ trên đôi chân trần

Chương 36: Bước Chân Mới


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau lần thoát khỏi cú lừa tinh vi, Minh như bừng tỉnh. Cậu nhận ra, mình không còn là thằng bé bán vé số ngây ngô, chỉ biết chạy theo từng đồng bạc lẻ. Giờ đây, mỗi con chữ, mỗi con số, và cả mỗi bài học ông Tư truyền dạy đều trở thành những viên gạch lát đường cho tương lai.

Những ngày sau, Minh vẫn đi bán vé số, nhưng tâm thế đã khác. Cậu không còn lủi thủi cúi đầu, mà bắt đầu quan sát kỹ hơn, lắng nghe câu chuyện của khách, ghi nhớ những góc phố có nhiều người mua. Đôi lúc, cậu còn chủ động cười, chào hỏi lễ phép. Có người bất ngờ mua thêm vé, chỉ vì cảm phục sự lễ phép và lanh lợi của cậu bé gầy gò ấy.

Một chiều, khi đếm số tiền kiếm được, Minh thầm thì:
– Nếu mình học giỏi hơn, biết nhiều hơn… mình có thể làm việc khác. Không chỉ là bán vé số…

Ý nghĩ ấy ban đầu mơ hồ, nhưng ngày một rõ rệt. Cậu bắt đầu mơ đến những công việc khác – bán hàng, phụ quán, thậm chí một ngày nào đó… đi làm ở nơi có chữ, có số. Mỗi giấc mơ nhỏ như một bước chân mới, mở ra con đường dài hơn ngoài kia.

Ông Tư nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt Minh. Một buổi tối, ông hỏi:
– Minh, con có nghĩ đến tương lai không?
Cậu gãi đầu, bẽn lẽn:
– Con chỉ… muốn một ngày nào đó đủ sức lo cho cha mẹ, không phải trốn nợ, không phải chịu cảnh khổ này. Con muốn đi học… để làm được nhiều việc hơn.

Ông Tư cười, ánh mắt lấp lánh như bắt gặp chính tuổi trẻ của mình. Ông khẽ gật:
– Vậy thì từ hôm nay, ta sẽ dạy con nhiều hơn. Không chỉ chữ, số… mà cả cách nghĩ, cách nhìn người, cách nắm lấy cơ hội.

Từ hôm ấy, những buổi học đêm của Minh không chỉ có chữ và số. Ông Tư kể cho cậu nghe những câu chuyện về những người nghèo đã vươn lên, về ý chí, về sự kiên nhẫn. Mỗi câu chuyện như một ngọn đèn mới thắp sáng con đường của Minh.

Một lần, khi bước ra phố trong ánh nắng sớm, Minh bỗng cảm thấy lòng mình nhẹ hơn. Tiếng rao không còn nặng nhọc, mà như một nhịp bước trên hành trình dài. Cậu biết mình vẫn đang ở trong vòng xoáy khốn khó, nhưng tận sâu trong tim, đã có một con đường khác hiện ra – con đường thoát khỏi kiếp nghèo, bằng chính đôi chân và trí óc của mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×