giữa lằn ranh yêu và dại khờ

Chương 6: Bóng dáng từ quá khứ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Những ngày sau buổi tối bên Minh, Lan sống trong trạng thái vừa hạnh phúc vừa bối rối. Công việc ở công ty vẫn bộn bề, nhưng chỉ cần một tin nhắn “Chào buổi sáng” hay một cuộc gọi bất chợt từ Minh cũng khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm cả ngày. Dường như khoảng cách giữa họ ngày càng thu hẹp.

Một chiều cuối tuần, Minh rủ Lan đi dạo quanh hồ Tây. Trời mát, gió thổi nhè nhẹ, ánh hoàng hôn phản chiếu trên mặt nước vàng óng. Minh và Lan đi bên nhau, trò chuyện tự nhiên như đôi tình nhân thật sự. Lan nhận ra, cô đã bắt đầu mong chờ những khoảnh khắc này, không còn ngại ngần như trước.

Nhưng khi cả hai dừng chân trước một quán cà phê nhỏ ven hồ, một bóng dáng bất ngờ xuất hiện – một cô gái trẻ, ăn mặc thanh lịch, đôi mắt long lanh nhìn Minh không rời.

“Anh Minh?” – giọng cô gái khẽ run, vừa bất ngờ vừa vui mừng.

Minh thoáng khựng lại, sắc mặt thay đổi. Lan nhận thấy sự lúng túng hiếm thấy ở anh.

“Mai… là em sao?” – Minh cất giọng, có chút bối rối.

Lan đứng cạnh, bỗng thấy trái tim mình chùng xuống.

Cô gái tên Mai nhanh chóng tiến lại gần, nở nụ cười thân mật:

“Em không ngờ gặp anh ở đây. Anh vẫn vậy, chẳng thay đổi mấy. Còn nhớ em chứ?”

Lan nhìn họ, ánh mắt trao nhau có gì đó thân thuộc. Trong khoảnh khắc ấy, cô cảm thấy mình bị gạt ra ngoài một câu chuyện mà cô chưa từng biết.

Minh chợt quay sang Lan, giới thiệu vội vàng:

“Đây là Mai… bạn cũ của anh, còn đây là Lan – đồng nghiệp của anh.”

Từ “đồng nghiệp” khiến tim Lan thắt lại. Cô cười gượng, cố giữ bình tĩnh.

Buổi gặp gỡ ngắn ngủi nhưng để lại dư âm nặng nề. Trên đường về, cả hai im lặng. Lan muốn hỏi, nhưng ngại. Minh muốn giải thích, nhưng không biết bắt đầu từ đâu.

Chỉ đến khi dừng trước nhà Lan, Minh mới chậm rãi nói:

“Mai là… người từng rất quan trọng với anh. Anh tưởng rằng chuyện cũ đã ngủ yên, không ngờ hôm nay lại gặp lại.”

Lan siết chặt túi xách, khẽ gật đầu:

“Em hiểu. Mỗi người đều có quá khứ.”

Nhưng trong lòng, cô biết rõ sự xuất hiện của Mai không đơn giản chỉ là tình cờ. Nụ cười và ánh mắt cô gái ấy để lại trong Lan một cảm giác bất an.

Đêm hôm đó, lần đầu tiên sau nhiều tuần, Lan trằn trọc khó ngủ. Hình ảnh Minh và Mai bên nhau cứ hiện lên trong đầu, như một bóng mờ chẳng thể xóa nhòa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×