góc nhỏ an nhiên

Chương 5: Nắng Sớm An Nhiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Hoàng thức dậy sớm hơn thường lệ. Anh cảm thấy một nguồn năng lượng mới mẻ đang trào dâng trong lòng. Anh nhanh chóng chuẩn bị rồi lái xe đến quán "An Nhiên" khi mặt trời còn chưa lên cao hẳn.

Khi anh bước vào quán, Mai đang cặm cụi lau dọn bàn ghế. Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản kết hợp với quần jean, mái tóc vẫn búi cao gọn gàng. Vẻ tươi tắn, rạng rỡ của cô khiến Hoàng không thể rời mắt.

"Chào buổi sáng," Hoàng khẽ nói, giọng anh tràn đầy niềm vui.

Mai giật mình ngẩng lên, khi nhìn thấy Hoàng, nụ cười tươi rói nở trên môi cô: "Chào buổi sáng, Hoàng. Cậu đến sớm vậy?".

"Tớ... tớ muốn đến đây sớm một chút," Hoàng ngượng ngùng đáp. Anh không biết phải giải thích thế nào về sự háo hức của mình.

"Cậu đã ăn sáng chưa?" Mai hỏi, vừa lau xong chiếc bàn cuối cùng.

"Chưa," Hoàng đáp. "Tớ định bụng đến đây rồi ăn sáng luôn."

"Vậy để tớ làm cho cậu một phần nhé," Mai nói, rồi nhanh nhẹn đi về phía quầy bếp.

Hoàng ngồi xuống chiếc bàn quen thuộc cạnh cửa sổ, ngắm nhìn không gian yên bình của quán vào buổi sáng sớm. Ánh nắng ban mai nhẹ nhàng xuyên qua kẽ lá, rọi xuống những giọt sương còn đọng lại trên những chậu cây xanh. Mùi cà phê thoang thoảng trong không khí, hòa quyện với mùi bánh mì nướng thơm lừng từ bếp, tạo nên một cảm giác ấm áp, dễ chịu.

Một lát sau, Mai bưng ra một phần ăn sáng thịnh soạn: một ổ bánh mì ốp la nóng hổi, một đĩa salad tươi xanh và một ly cà phê sữa thơm ngon.

"Mời cậu dùng," Mai nói, đặt đĩa thức ăn xuống trước mặt Hoàng.

"Cảm ơn cậu," Hoàng nói, cảm động trước sự chu đáo của Mai. Bữa sáng hôm nay sao mà ngon đến lạ thường, có lẽ bởi vì nó được chuẩn bị bởi người mà anh đã luôn nhớ thương.

Trong khi ăn sáng, Hoàng và Mai tiếp tục trò chuyện. Họ nói về những sở thích chung, những bộ phim yêu thích, những cuốn sách đã đọc. Họ nhận ra rằng dù đã mười lăm năm trôi qua, nhưng giữa họ vẫn còn rất nhiều điểm chung, vẫn có thể hiểu và đồng cảm với nhau một cách dễ dàng.

"Tớ rất thích không gian quán của cậu," Hoàng nói, nhìn quanh một lượt. "Nó rất ấm cúng và yên bình."

"Tớ cũng muốn tạo ra một nơi như vậy," Mai đáp, ánh mắt cô ánh lên vẻ tự hào. "Một góc nhỏ để mọi người có thể tìm thấy sự thư thái sau những bộn bề của cuộc sống."

"Cậu đã thành công rồi đấy," Hoàng mỉm cười. "Tớ cảm thấy rất dễ chịu khi ở đây."


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.