Những ngày sau đó, Hoàng thường xuyên ghé qua quán "An Nhiên". Anh thích ngồi ở góc bàn quen thuộc, nhâm nhi tách cà phê và trò chuyện cùng Mai. Họ chia sẻ với nhau mọi điều trong cuộc sống, từ công việc, bạn bè đến những ước mơ, hoài bão. Dường như mỗi ngày trôi qua, sợi dây liên kết giữa họ lại càng thêm bền chặt.
Một buổi tối, khi Hoàng đang ngồi trò chuyện với Mai sau khi quán đã vãn khách, điện thoại của anh bất chợt reo lên. Đó là cuộc gọi từ ông Tuấn, giám đốc công ty kiến trúc nơi anh đang làm việc.
"Hoàng à, tôi có một dự án khá quan trọng muốn giao cho cậu," giọng ông Tuấn ở đầu dây bên kia nghe có vẻ gấp gáp. "Đây là một khu resort cao cấp ở Nha Trang, chủ đầu tư rất khó tính, nhưng tôi tin tưởng vào khả năng của cậu."
Hoàng khẽ nhíu mày. Đây là một cơ hội lớn trong sự nghiệp của anh, nhưng đồng nghĩa với việc anh sẽ phải đi công tác xa một thời gian.
"Dạ, tôi hiểu rồi thưa sếp," Hoàng đáp, cố gắng giữ cho giọng mình bình tĩnh. "Khi nào tôi cần bắt đầu ạ?".
"Ngay tuần tới," ông Tuấn nói. "Cậu chuẩn bị mọi thứ rồi tôi sẽ gửi thông tin chi tiết sau."
Sau khi tắt điện thoại, Hoàng ngồi im lặng, vẻ mặt có chút trầm tư. Mai nhận thấy sự thay đổi trong sắc mặt anh, lo lắng hỏi: "Có chuyện gì vậy Hoàng?".
Hoàng kể cho Mai nghe về dự án ở Nha Trang. "Đây là một cơ hội rất tốt cho tớ," anh nói, "nhưng... tớ sẽ phải đi xa một thời gian."
Mai im lặng một lúc, rồi khẽ mỉm cười: "Vậy thì cậu cứ nhận lời đi. Đây là cơ hội để cậu phát triển sự nghiệp mà."
"Nhưng..." Hoàng ngập ngừng, anh không muốn phải xa Mai ngay lúc này, khi mà mối quan hệ giữa họ vừa mới bắt đầu nảy nở.
"Không sao đâu," Mai nói, ánh mắt cô dịu dàng nhìn anh. "Khoảng cách không quan trọng bằng tấm lòng. Chúng ta vẫn có thể giữ liên lạc mà."
Lời nói của Mai khiến lòng Hoàng cảm thấy ấm áp hơn. Anh biết cô luôn ủng hộ và thấu hiểu cho anh.
"Cảm ơn cậu, Mai," Hoàng nói, nắm nhẹ lấy bàn tay cô. "Tớ hứa sẽ sớm trở về."