góc nhỏ an nhiên

Chương 7: Biển Xanh và Nỗi Nhớ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một tuần sau, Hoàng có mặt ở Nha Trang. Khu resort đang trong giai đoạn hoàn thiện, và anh cùng với đội ngũ thiết kế phải làm việc cật lực để đảm bảo mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch.

Công việc bận rộn cuốn anh đi, nhưng trong sâu thẳm trái tim anh, hình ảnh Mai và quán cà phê "An Nhiên" vẫn luôn hiện hữu. Mỗi khi có chút thời gian rảnh, anh lại gọi điện thoại hoặc nhắn tin cho Mai, chia sẻ về công việc và cuộc sống của mình ở Nha Trang.

Mai cũng thường xuyên kể cho anh nghe về những chuyện xảy ra ở quán, về những vị khách quen, về những đóa hoa mới nở trong khu vườn nhỏ sau quán. Dù ở xa nhau, nhưng dường như giữa họ vẫn có một sợi dây liên kết vô hình, giúp họ cảm nhận được sự hiện diện của nhau trong cuộc sống.

Những buổi tối một mình ở nơi xứ lạ, Hoàng thường ra bờ biển, ngắm nhìn những con sóng vỗ bờ và lắng nghe tiếng gió biển rì rào. Biển Nha Trang xanh ngắt và bao la, nhưng trong mắt anh, nó vẫn không thể nào sánh bằng sự ấm áp và yên bình mà anh cảm nhận được khi ở bên cạnh Mai trong "Góc Nhỏ An Nhiên".

Anh nhớ nụ cười dịu dàng của cô, nhớ giọng nói ngọt ngào của cô, và nhớ cả mùi hương cà phê thoang thoảng trên tóc cô. Anh mong ngóng từng ngày để có thể hoàn thành công việc ở đây và trở về Sài Gòn, trở về bên cạnh Mai.

Một lần, trong lúc gọi điện thoại cho Mai, anh tình cờ nghe thấy giọng một người đàn ông lạ ở đầu dây bên kia. Anh khẽ hỏi, và Mai ngập ngừng giải thích đó là một người bạn cũ ghé thăm quán. Dù Mai cố gắng tỏ ra bình thường, nhưng trong giọng nói của cô, Hoàng vẫn cảm nhận được một chút bối rối.

Sau cuộc gọi đó, lòng Hoàng bỗng dâng lên một nỗi bất an khó tả. Anh tự hỏi người đàn ông đó là ai? Mối quan hệ của họ với Mai là gì? Liệu trong khoảng thời gian anh đi vắng, có điều gì đã thay đổi hay không?


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.