gương mặt kẻ khác

Chương 9: Di Sản của Kẻ Đã Khuất


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trần Hạo trở về căn hộ của mình. Không phải căn penthouse sang trọng của Vương Thiên, mà là căn hộ nhỏ, ấm cúng và đầy ắp bản vẽ của anh. Mọi thứ đều quen thuộc, nhưng Hạo cảm thấy anh đã xa cách nơi này hàng thế kỷ.

Lâm Vy đã lo liệu mọi việc một cách hoàn hảo. Cô ấy nói với mọi người rằng anh đã tỉnh lại nhưng cần thời gian dài để phục hồi tâm lý sau tai nạn và cú sốc về cái chết của Vương Thiên. Nhờ sự giúp đỡ của An Chi, câu chuyện về cái chết của Hội Trưởng tại Tòa Tháp Đồng Hồ được che đậy khéo léo, được công bố là một vụ án mạng do băng nhóm xã hội đen thanh toán nhau.

Ngồi một mình trong phòng khách, Hạo mở chiếc vali cũ của mình. Anh lục lọi và tìm thấy những thứ anh cần: bản vẽ kiến trúc cũ, các ghi chú về dự án Sunrise.

Anh bắt đầu làm việc. Anh phải hiểu rõ những gì mình đã tạo ra, và tìm cách vô hiệu hóa triệt để mọi tàn dư của Kiến Trúc Luân Hồi.

Trong khi kiểm tra lại các bản thiết kế, Hạo chợt nhận ra một điều kỳ lạ.

Trong dự án Sunrise, ngoài ngôi đền nhỏ mà Hội Trưởng ép Vương Thiên phác thảo (và sau đó Hạo hoàn thiện), còn có một kết cấu ngầm mà Hạo đã tự tay đưa vào thiết kế.

Đó là một hệ thống cống thoát nước đặc biệt dưới khu vực dự án, được xây dựng theo một mô hình hình học phức tạp. Hạo từng nghĩ đó chỉ là một cải tiến kỹ thuật để chống ngập. Nhưng giờ đây, với kiến thức về ký hiệu và điểm giao thoa, anh nhận ra: đó chính là một bộ lọc năng lượng!

"Chính là mày! Vương Thiên!" Hạo lẩm bẩm.

Anh nhớ lại những mảnh ký ức cuối cùng của linh hồn Vương Thiên. Gã công tử này không hoàn toàn bị thao túng. Hắn đã cố gắng chống lại Hội Trưởng.

Hạo lục tìm trong trí nhớ của Vương Thiên và tìm thấy một mảnh ký ức quan trọng: Vương Thiên đã nhận ra sự điên rồ của Hội Trưởng và biết rằng hắn đang bị lợi dụng. Hắn đã bí mật thay đổi một phần thiết kế cuối cùng mà Hạo đã gửi.

Vương Thiên không phải là kiến trúc sư, nhưng hắn biết về phong thủy và các cấu trúc năng lượng nhờ mối quan hệ với Hội Trưởng. Hắn đã thêm vào thiết kế một "Kết cấu Giải Tán Năng Lượng" ngầm, sử dụng nguyên tắc kiến trúc âm thanh để làm nhiễu loạn các đường năng lượng tâm linh dưới đất.

Hạo cảm thấy một sự tôn trọng kỳ lạ dành cho linh hồn đã khuất đó. Vương Thiên đã bị chiếm đoạt thân xác, nhưng gã vẫn để lại một di sản giúp đỡ Hạo.

Anh quyết định phải kiểm tra công trình này.

Hôm sau, Hạo liên lạc với Lê Văn Thắng.

"Thắng, tôi cần anh giúp tôi một việc. Tôi cần bản vẽ chi tiết của hệ thống thoát nước ngầm tại dự án Sunrise."

Lê Văn Thắng tỏ ra rất bất ngờ. "Hạo? Anh đã khỏe chưa? Anh cần nó làm gì? Dự án đang gặp rắc rối lớn sau cái chết của Vương Thiên và sự cố ở Tòa Tháp Đồng Hồ. Ban quản lý đang yêu cầu ngừng xây dựng."

"Đó là lý do tôi cần nó. Tôi cần đảm bảo hệ thống an toàn. Gửi cho tôi bản kỹ thuật ngay lập tức, Thắng. Đây là chuyện khẩn cấp."

Thắng, dù khó hiểu, vẫn làm theo lệnh của người chủ cũ. Hắn vẫn sợ quyền lực và tài năng của Hạo.

Hạo nhận được bản vẽ. Khi anh phân tích kết cấu do Vương Thiên thêm vào, anh xác nhận: Hệ thống Giải Tán Năng Lượng là có thật. Nó được thiết kế để gây nhiễu loạn luân hồi.

Tuy nhiên, cấu trúc này vẫn chưa được hoàn thành. Nếu công trình bị ngừng, năng lượng sẽ bị dồn nén, và có thể dẫn đến một vụ nổ tâm linh lớn hơn.

Hạo gọi cho Minh. "Tôi cần anh đưa tôi vào dự án Sunrise. Ban đêm. Càng sớm càng tốt."

"Anh tìm thấy gì rồi?" Minh hỏi.

"Một quả bom tâm linh. Và một kế hoạch của Vương Thiên để vô hiệu hóa nó. Tôi cần hoàn thành công việc của hắn."

Đêm đó, Hạo và Minh đột nhập vào khu dự án Sunrise. Mọi thứ tối om, tĩnh mịch.

Minh, với kinh nghiệm về thế giới ngầm, dễ dàng né tránh các camera an ninh đã bị cắt điện và lính bảo vệ.

Họ tìm thấy lối vào hệ thống cống ngầm. Hạo mang theo bản vẽ và một chiếc đèn hàn cầm tay.

"Nhiệm vụ của tôi là hoàn thành kết cấu của Vương Thiên. Còn anh, Minh?"

"Tôi sẽ canh gác. Và tôi sẽ tìm kiếm tàn dư cuối cùng của Hội Trưởng. Dù linh hồn hắn ta bị hủy diệt, năng lượng của hắn vẫn có thể để lại vật phẩm. Đó có thể là một vật chứa linh hồn, một thứ gì đó dùng để tái sinh."

Hạo gật đầu. Anh biết Minh đang tìm kiếm một vật phẩm để trả thù.

Hạo trèo xuống cống ngầm. Mùi ẩm mốc và kim loại xộc vào mũi. Anh tìm đến khu vực mà Vương Thiên đã bí mật xây dựng kết cấu đó.

Kết cấu Giải Tán Năng Lượng là một chuỗi các bộ cộng hưởng âm thanh được lắp đặt trong lòng cống, sử dụng chính tiếng nước chảy để tạo ra các rung động tần số thấp, làm nhiễu loạn năng lượng từ điểm giao thoa.

Hạo phát hiện ra phần cuối cùng chưa được lắp đặt: một tấm chắn bằng hợp kim Titan được thiết kế để khuếch đại âm thanh và tạo ra sóng nhiễu cuối cùng. Vương Thiên đã không kịp lắp đặt nó.

Hạo bắt đầu làm việc. Anh dùng đèn hàn, lắp đặt tấm chắn vào vị trí cuối cùng theo đúng bản vẽ kỹ thuật của Vương Thiên.

Công việc đòi hỏi sự chính xác tuyệt đối của một kiến trúc sư. Trong lúc anh đang hàn, tiếng rì rầm lại bắt đầu vang lên trong đầu anh, không phải giọng của Vương Thiên, mà là tiếng vọng của các linh hồn bị hút vào: sự hỗn loạn, nỗi đau, sự giận dữ.

Hạo nghiến răng. Anh tập trung. Anh phải hoàn thành công trình của linh hồn đã hy sinh này.

XÈO!

Tấm chắn cuối cùng được hàn vào vị trí.

Ngay lập tức, tiếng rì rầm ngưng bặt. Hạo cảm thấy một sự tĩnh lặng lan tỏa. Năng lượng từ điểm giao thoa đã bị triệt tiêu, bị phân tán hoàn toàn.

Anh đã thành công.

Hạo trèo ra khỏi cống ngầm, mệt mỏi nhưng nhẹ nhõm.

"Xong rồi. Công trình đã được vô hiệu hóa," Hạo nói với Minh.

Minh đang đứng bên ngoài, vẻ mặt căng thẳng. Anh ta cầm một vật nhỏ, sáng bóng trên tay.

"Anh tìm thấy gì sao?"

Minh mở lòng bàn tay. Đó là một chiếc nhẫn bạc cũ kỹ, trên đó khắc hình một vòng xoắn ốc lồng trong một tam giác. Ký hiệu của Hội Kiến Trúc Luân Hồi.

"Đây là chiếc nhẫn của Hội Trưởng. Nó không phải là một vật chứa linh hồn. Nó là một thiết bị truyền tin."

"Truyền tin?"

"Hội Kiến Trúc Luân Hồi không chỉ có một thành viên. Có những kẻ khác đang lẩn khuất trong thành phố. Họ đang chờ Hội Trưởng ra hiệu lệnh. Chiếc nhẫn này có thể kết nối với chúng."

Hạo nhìn chiếc nhẫn. Anh biết rằng cái chết của Hội Trưởng chỉ là chấm dứt một chương, không phải cả câu chuyện.

"Vậy thì chúng ta phải làm gì với nó?"

Minh nhìn Hạo, ánh mắt anh ta đầy ẩn ý. "Chúng ta không phá hủy nó. Chúng ta sẽ dùng nó."

"Anh muốn gia nhập Hội Kiến Trúc Luân Hồi sao?"

"Không. Anh, Trần Hạo, sẽ giả vờ là Hội Trưởng. Anh có kiến thức, anh có kinh nghiệm hoán hồn. Và anh có di sản của Vương Thiên: một thân xác từng là mục tiêu của chúng. Chúng ta sẽ dùng nó để tìm ra tất cả những kẻ còn lại."

Hạo nhìn chiếc nhẫn. Anh biết, việc này quá nguy hiểm. Anh phải đóng vai kẻ thù lớn nhất của mình.

"Và nếu chúng phát hiện ra?"

"Thì thành phố này sẽ không bao giờ có được sự bình yên. Anh phải trở thành Gương Mặt Kẻ Khác lần nữa, Hạo. Lần này, là gương mặt của kẻ thù."

Hạo gật đầu, chấp nhận số phận của mình. Anh đeo chiếc nhẫn lạnh lẽo vào ngón tay.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×