hà nhân xuyên không vào triều đại cổ

Chương 12: Thử thách đầu tiên của lòng trung thành


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng trong cung điện bắt đầu với những âm thanh quen thuộc: tiếng chân hầu cận, tiếng trống báo hiệu giờ sinh hoạt và hương trầm thoang thoảng trong không gian. Nhưng với Hà Nhân, hôm nay không giống bất kỳ ngày nào trước đó. Trong lòng cậu, vừa háo hức vừa lo lắng: Dực Vương sẽ đưa ra thử thách đầu tiên để kiểm chứng lòng trung thành của mình.

Tiểu Long và Lan Nhi đứng cạnh, ánh mắt tràn đầy quyết tâm. Lan Nhi thì thầm:

“Hôm nay sẽ là bước thử thách quan trọng. Chúng ta phải quan sát kỹ, phối hợp nhịp nhàng và bảo vệ nhau.”

Tiểu Long cười khẽ:

“Đừng lo. Chỉ cần bình tĩnh, hành động khéo léo, và chứng minh mình xứng đáng với niềm tin của Hoàng thượng là được.”

Hà Nhân hít một hơi, nhủ thầm: Mình phải tập trung. Lòng trung thành không chỉ là lời nói, mà còn thể hiện bằng hành động và quyết định đúng đắn trong từng tình huống.

Ngay khi cậu bước vào sân lớn, Dực Vương đã đứng đó, ánh mắt sắc bén quét qua tất cả hầu nhân. Ông ra lệnh:

“Hôm nay, ta muốn kiểm tra lòng trung thành và khả năng quyết đoán của từng hầu nhân. Một sự việc sẽ xảy ra, và ngươi phải chứng minh mình xứng đáng với niềm tin của ta.”

Hà Nhân cúi đầu, giọng run run nhưng nghiêm túc:

“Bẩm Hoàng thượng, thần sẽ cố gắng hết sức ạ.”

Ngay lúc đó, một hầu cận nam bất ngờ xuất hiện, mang theo một bức thư, với vẻ mặt hoang mang. Người này chính là hầu cận đã tham gia âm mưu lấy đồ quý trước đây. Dực Vương giơ tay, ánh mắt sắc lạnh:

“Ngươi có biết đây là bức thư gì không?”

Hầu cận nam run rẩy, giọng nhỏ:

“Bẩm, thần… thần không rõ, nhưng…”

Dực Vương nghiêm giọng:

“Đây là bằng chứng về âm mưu trong cung. Ai biết sự việc mà không báo cáo sẽ bị coi là đồng lõa. Hà Nhân, ngươi đứng đó, quyết định cách xử lý. Ta muốn thấy lòng trung thành của ngươi.”

Hà Nhân cảm giác tim đập nhanh hơn bao giờ hết. Đây là thử thách đầu tiên về lòng trung thành, nhưng cũng là cơ hội để chứng minh bản thân. Cậu nhìn quanh, thấy ánh mắt của Tiểu Long và Lan Nhi đang dõi theo, tràn đầy sự tin tưởng.

Cậu hít một hơi, bước tới gần Dực Vương, giọng cứng rắn nhưng bình tĩnh:

“Bẩm Hoàng thượng, thần đề nghị giữ nguyên bức thư và tiến hành điều tra chính xác. Hầu cận nam này đã liên quan đến âm mưu trước đây, nhưng để xác định đúng kẻ chủ mưu, cần bằng chứng đầy đủ và trung thực. Chúng thần cam kết sẽ tuân lệnh và cung cấp thông tin chính xác nhất ạ.”

Dực Vương nhíu mày, ánh mắt dò xét từng biểu hiện. Ông tiến lại gần, giọng nghiêm khắc:

“Ngươi dám đứng ra và trình bày trung thực, trong khi nhiều hầu nhân khác có thể sợ hãi và im lặng. Đây là lòng trung thành và trí tuệ của ngươi. Ta hài lòng, nhưng hãy nhớ, lòng trung thành không chỉ là lời nói mà còn là hành động trong những tình huống khó khăn.”

Hà Nhân cúi đầu, cảm giác vừa hồi hộp vừa nhẹ nhõm. Mình đã chứng minh được lòng trung thành, nhưng thử thách này chỉ mới là bước đầu. Phía trước còn nhiều tình huống khó khăn hơn nữa.

Lan Nhi thì thầm vào tai Hà Nhân:

“Ngươi làm tốt. Nhưng đừng chủ quan. Trong cung, thử thách sẽ luôn xuất hiện bất ngờ.”

Tiểu Long gật đầu:

“Đúng vậy. Và đây cũng là cơ hội để chúng ta ghi điểm với Hoàng thượng, bảo vệ đồng minh và củng cố vị trí.”

Buổi trưa, khi Dực Vương triệu tập tất cả hầu nhân và quan lại, Hà Nhân đứng cạnh Tiểu Long và Lan Nhi, chuẩn bị trình bày chi tiết về âm mưu. Cậu biết rằng mọi lời nói, hành động và thái độ đều bị quan sát kỹ lưỡng.

Hà Nhân bước tới trước Dực Vương, giọng trầm nhưng chắc chắn:

“Bẩm Hoàng thượng, qua theo dõi và phân tích, chúng thần xác định âm mưu nhằm hạ bệ một quan chức cao cấp trong cung. Bằng chứng bao gồm hành vi của hầu cận nam, các bức thư và những dấu hiệu bất thường trong kho đồ quý. Chúng thần đề nghị tiến hành điều tra và xử lý theo quy định ạ.”

Dực Vương im lặng, ánh mắt dõi theo từng cử chỉ, từng lời nói. Sau vài giây căng thẳng, ông gật đầu, giọng trầm:

“Ngươi đã chứng minh lòng trung thành, trí tuệ và khả năng hành động khéo léo trong tình huống khó khăn. Đây là bài học quan trọng cho ngươi và đồng minh. Ta hài lòng.”

Hà Nhân cúi đầu, cảm giác vừa tự tin vừa cảnh giác. Cậu nhận ra rằng, lòng trung thành trong cung không chỉ là lời nói, mà là sự cân nhắc, quan sát và quyết định đúng đắn trong từng tình huống.

Chiều đến, khi mọi chuyện lắng xuống, Hà Nhân cùng Tiểu Long và Lan Nhi rút về một góc yên tĩnh, bàn bạc chiến lược tiếp theo. Lan Nhi nói khẽ:

“Hôm nay là thử thách đầu tiên. Ngươi đã vượt qua, nhưng cung điện còn nhiều mưu mô và nguy hiểm phía trước. Chúng ta phải chuẩn bị tinh thần và chiến lược cho từng tình huống.”

Tiểu Long đặt tay lên vai Hà Nhân, ánh mắt nghiêm túc nhưng ấm áp:

“Đúng vậy. Đồng minh là sức mạnh, và hôm nay, chúng ta đã chứng minh khả năng phối hợp. Nhưng phải tiếp tục cẩn trọng.”

Đêm xuống, cung điện chìm trong ánh trăng bạc, gió thổi qua mái ngói, mang theo hơi thở quyền lực và âm mưu. Hà Nhân đứng trên ban công, nhìn dòng sông lấp lánh ánh trăng, lặng lẽ suy nghĩ: Mình đã vượt qua thử thách đầu tiên, nhưng phía trước còn nhiều tình huống khó khăn hơn. Mỗi bước đi, mỗi hành động đều quan trọng. Mình phải sống sót, bảo vệ đồng minh và tiếp tục chứng minh giá trị của bản thân trong thế giới đầy quyền lực này.

Trong lòng Hà Nhân vừa hứng khởi vừa cảnh giác: cung điện là nơi thử thách không ngừng, nhưng cũng là cơ hội để học hỏi, rèn luyện trí tuệ, lòng trung thành và khả năng sinh tồn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×