hắc dạ mị ảnh

Chương 9: Bóng Tối Trong Phi Ưng Giáo


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình minh ló dạng, ánh nắng xuyên qua tán lá, chiếu lên con đường dẫn đến Phi Ưng Giáo. Dạ Trần và Lãnh Nguyệt, cùng Thanh Vân, tiếp tục hành trình sau trận chiến trong mưa. Tiểu Liên đã hy sinh, để lại trong lòng Lãnh Nguyệt một vết thương không lành. Nàng đi bên Dạ Trần, im lặng, nhưng ánh mắt nàng nói lên tất cả: sự kiên cường xen lẫn nỗi đau. Dạ Trần nắm tay nàng, không nói gì, nhưng sự hiện diện của hắn là lời an ủi lớn nhất. Thanh Vân đi trước, kiếm luôn sẵn sàng, ánh mắt sắc bén như chim ưng.

Phi Ưng Giáo nằm trên đỉnh núi, bao quanh bởi vách đá và rừng thông. Giáo chủ Phi Ưng Giáo, Lăng Thiên Vân, là một lão nhân uy nghiêm, từng là đồng minh của Lãnh Nguyệt Cung trước khi các môn phái khác xa lánh họ. Khi cả ba được dẫn vào đại sảnh, Lăng Thiên Vân chào đón họ với vẻ mặt khó đoán. “Lãnh cung chủ, ta nghe nhiều về ngươi,” ông nói, giọng trầm. “Nhưng ta không chắc có nên dính vào lằn ranh của ngươi và Tứ Vương Gia.” Lãnh Nguyệt bước tới, ánh mắt kiên định. “Nếu bí kíp rơi vào tay hắn, không chỉ Lãnh Nguyệt Cung, mà cả Phi Ưng Giáo sẽ không yên.”

Trong lúc đàm phán, Dạ Trần phát hiện một ánh mắt lén lút từ một đệ tử trẻ của Phi Ưng Giáo, tên Tống Minh. Hắn báo cho Thanh Vân, và cả hai bí mật theo dõi. Tống Minh, hóa ra, là gián điệp của Tứ Vương Gia, đang âm thầm báo tin về hành tung của họ. Dạ Trần đối đầu Tống Minh trong rừng thông, trận đấu ngắn nhưng khốc liệt. Tống Minh sử dụng ám khí, nhưng Dạ Trần nhanh hơn, hạ gục hắn bằng một chiêu Hắc Vân. Trước khi ngã xuống, Tống Minh tiết lộ rằng Tứ Vương Gia đã phái một đội quân lớn đến Phi Ưng Giáo, dẫn đầu bởi Hắc Phong, kẻ đã hồi phục sau trận chiến bên suối.

Dạ Trần trở về báo tin, nhưng Phi Ưng Giáo đã bị bao vây. Lăng Thiên Vân quyết định hợp sức với Lãnh Nguyệt, nhưng yêu cầu nàng tiết lộ bí mật của “Âm Dương Hợp Tịch”. Lãnh Nguyệt đồng ý, nhưng chỉ với điều kiện Dạ Trần được luyện cùng nàng. Trong một căn phòng đá kín đáo, họ bắt đầu luyện công, nội lực hòa quyện, tạo luồng khí nóng rực. Tay nàng chạm vào ngực hắn, dẫn dắt nội lực, cơ thể họ gần nhau đến mức hơi thở hòa quyện. “Ngươi là người duy nhất ta tin tưởng,” nàng thì thầm, ánh mắt lấp lánh. Hắn đáp lại bằng một nụ hôn, sâu đậm và mãnh liệt, tay lướt qua eo nàng, áo lụa trượt xuống vai. Nhưng tiếng chuông báo động vang lên, cắt ngang khoảnh khắc.

Trận chiến nổ ra ngay cổng Phi Ưng Giáo. Hắc Phong dẫn quân, cùng một cao thủ mới của Tứ Vương Gia – một nữ sát thủ tên Huyết Mai, chuyên về độc dược. Dạ Trần và Lãnh Nguyệt phối hợp, kiếm pháp của họ như một bản hòa ca chết chóc. Thanh Vân đối đầu Huyết Mai, nhưng bị trúng độc, ngã xuống. Lãnh Nguyệt lao tới cứu Thanh Vân, khiến nàng bị Hắc Phong chém một nhát vào cánh tay. Dạ Trần gầm lên, tung chiêu cuối hạ gục Hắc Phong, nhưng Huyết Mai thoát được. Hắn ôm Lãnh Nguyệt, máu nàng thấm ướt áo hắn. Trong ánh mắt nàng, hắn thấy sự kiên cường không bao giờ tắt. “Ta vẫn còn sống,” nàng nói, mỉm cười yếu ớt. Hắn hôn lên trán nàng, thề sẽ tiêu diệt Tứ Vương Gia để bảo vệ nàng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.