hai đường thẳng song song

Chương 6: Chiếc Vòng Tay và Chiếc Nhẫn Đính Ước


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau đêm sinh nhật đầy căng thẳng, mối quan hệ của Minh và Hạ Băng rơi vào trạng thái im lặng. Không ai nhắc lại cuộc cãi vã. Minh biết mình đã sai khi áp đặt suy nghĩ của mình, còn Băng thì đang cố gắng hiểu liệu tình yêu có thể tồn tại khi hai người có quan niệm sống khác biệt đến thế.

Một tuần sau, đến lượt sinh nhật của Minh.

Minh không kỳ vọng Băng sẽ tặng anh một món quà đắt tiền. Anh biết cô không có nhiều tiền, và anh cũng không cần. Anh chỉ mong một điều gì đó chân thật, một chút sự đồng điệu.

Đúng lúc đó, Băng bước vào. Cô tặng Minh một chiếc hộp nhỏ, được làm bằng gỗ thô, không được trang trí cầu kỳ.

"Chúc mừng sinh nhật, Minh," Băng nói, đôi mắt cô lấp lánh sự chân thành.

Minh mở chiếc hộp. Bên trong, là một chiếc vòng tay được đan bằng những sợi dây thừng nhỏ, đính kèm một mảnh vỏ ốc xà cừ được đánh bóng cẩn thận.

"Đây là chiếc vòng tay em tự làm," Băng nói. "Mảnh vỏ ốc này em nhặt được ở một bãi biển vắng người, trong chuyến đi đầu tiên của chúng ta. Nó không đắt tiền, nhưng nó là tất cả những gì em có. Nó đại diện cho tình yêu của em: giản dị và chân thật."

Minh cảm thấy xúc động. Anh đeo chiếc vòng tay vào. Nó thô ráp, không hợp với bộ vest mà anh đang mặc, nhưng nó lại mang một ý nghĩa sâu sắc mà không một món đồ hiệu nào có được.

"Anh rất thích nó, Băng," Minh nói, và anh thấy được sự kết nối giữa họ.

Sau đó, đến lượt Minh tặng quà cho Băng. Anh lấy ra một chiếc hộp nhung nhỏ. Bên trong, là một chiếc nhẫn được đính một viên kim cương nhỏ.

"Anh đã mua nó từ lâu," Minh nói. "Anh đã muốn tặng em vào ngày sinh nhật của em, nhưng anh không có cơ hội."

Băng nhìn chiếc nhẫn, rồi nhìn Minh. Cô không nhận nó.

"Minh, em không thể nhận nó," Băng nói, giọng cô đầy sự kiên quyết. "Chiếc nhẫn này quá đắt tiền. Em không thể mang nó. Nó không phải là em."

"Nhưng anh muốn em có nó," Minh nói, giọng anh đầy sự thất vọng. "Anh muốn em biết rằng anh muốn lo cho em một cuộc sống tốt hơn."

"Minh, em không cần một cuộc sống tốt hơn," Băng nói. "Em chỉ cần một cuộc sống chân thật. Anh và em, chúng ta có quan niệm khác nhau về giá trị. Anh coi trọng tiền bạc và địa vị, em coi trọng sự tự do và tình yêu. Chúng ta không thể ở bên nhau nếu chúng ta không thể hiểu nhau."

Minh cảm thấy đau lòng. Anh đã cố gắng thể hiện tình yêu của mình bằng những món quà đắt tiền, nhưng Băng lại không chấp nhận. Anh đã cố gắng chứng minh anh có thể lo cho cô một cuộc sống tốt đẹp, nhưng Băng lại không cần.

Cuộc đối thoại kết thúc trong im lặng. Băng vẫn cầm trên tay chiếc vòng tay mà cô đã tặng Minh, nhưng anh lại không thể đeo chiếc nhẫn đính kim cương lên tay cô.

Hai món quà, hai giá trị, hai thế giới. Chiếc vòng tay của Băng là biểu tượng của tình yêu giản dị, của quá khứ. Chiếc nhẫn của Minh là biểu tượng của tình yêu hiện đại, của tương lai. Chúng không thể hòa hợp.

Mối quan hệ của họ, từ đây, sẽ bắt đầu rạn nứt. Họ đã cố gắng dung hòa, nhưng sự khác biệt về tính cách và quan niệm sống đã quá lớn. Tình yêu của họ không đủ để vượt qua những mâu thuẫn này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×