Sự im lặng trong căn phòng rộng lớn đặc quánh lại, có thể nghe được cả tiếng điều hòa đang rè rè thổi.
Khả Vy ngồi chết trân trên ghế, hai tay nắm chặt lại dưới gầm bàn. Cơn bão tố trong lòng cô gào thét dữ dội. Tại sao? Tại sao anh ta lại ở đây? Sau bảy năm biệt vô âm tín, anh ta dám quay về, xuất hiện trước mặt cô với tư cách là một nhân viên mới? Anh ta đang giở trò gì?
Nam Phong, hay bây giờ là An Phong, đứng đó, lặng lẽ đối diện với ánh mắt lạnh như băng của cô. Bề ngoài, anh ta trông vô cùng bình tĩnh và cung kính, đúng chuẩn một nhân viên mới lần đầu gặp sếp. Nhưng chỉ có anh mới biết, trái tim mình đang đập điên cuồng đến mức nào. Nhìn thấy cô, bằng xương bằng thịt, sau bảy năm dài đằng đẵng, anh phải dùng hết sức lực mới có thể kiềm chế được sự thôi thúc muốn lao đến ôm chầm lấy cô. Cô vẫn xinh đẹp như vậy, nhưng sự trong trẻo năm xưa đã được thay thế bằng khí chất lạnh lùng, xa cách, khiến anh cảm thấy tim mình nhói đau.
Sau một thế kỷ dài đằng đẵng, Khả Vy cuối cùng cũng lấy lại được sự tự chủ. Cô là "Medusa Khả Vy". Cô không cho phép bất kỳ ai, đặc biệt là người đàn ông này, nhìn thấy sự yếu đuối của mình.
"An Phong?" cô cất giọng, lạnh lẽo và xa lạ, cố tình nhấn mạnh cái tên giả của anh. "Kinh nghiệm làm việc?"
"Tôi vừa từ Mỹ về. Có vài năm kinh nghiệm trong lĩnh vực phân tích thị trường," anh đáp, giọng nói trầm ổn, không một chút dao động.
"Tốt," Khả Vy nhếch mép, một nụ cười không hề có ý cười. "Phòng Marketing của Thịnh Thế không phải là nơi để dạo chơi. Ở đây chỉ có hiệu quả công việc, không có chỗ cho cảm tính. Hi vọng cậu sẽ không làm tôi thất vọng."
Cô nhấn nút điện thoại nội bộ. "An, vào đây."
Cô trợ lý nhanh chóng bước vào. "Dạ Trưởng phòng?"
"Dẫn nhân viên mới An Phong đi làm quen với mọi người," cô ra lệnh, ánh mắt không thèm nhìn Nam Phong lấy một lần. "À, tiện thể giao cho cậu ấy công việc đầu tiên luôn đi."
Sự xuất hiện của An Phong trong phòng Marketing đã gây ra một sự xôn xao nho nhỏ. Anh ta quá đẹp trai, khí chất lại chững chạc, không hề giống một nhân viên mới. Nhưng khi nhìn thấy thái độ lạnh nhạt của Trưởng phòng Khả Vy, mọi người chỉ dám nhìn từ xa.
Sau khi được giới thiệu qua loa, Khả Vy gọi anh vào phòng làm việc của cô lần nữa. Cô ngồi trên ghế, khoanh tay trước ngực, nhìn anh từ trên xuống dưới.
"Công việc đầu tiên của cậu đây," cô nói, giọng điệu mang theo sự thách thức rõ rệt. "Tôi muốn một bản báo cáo phân tích chi tiết thị trường cà phê vỉa hè trong bán kính 5km quanh tòa nhà Thịnh Thế. Phân tích rõ đối tượng khách hàng, mức giá, giờ cao điểm, so sánh ưu nhược điểm của ít nhất 20 quán. 5 giờ chiều nay, tôi cần nó phải có trên bàn làm việc của tôi."
Toàn bộ phòng Marketing, những người đang vểnh tai hóng chuyện bên ngoài, đều hít vào một hơi lạnh.
Trời ạ! Đây đâu phải là công việc, đây rõ ràng là đày ải người mới mà! Phân tích 20 quán cà phê vỉa hè trong vòng vài tiếng đồng hồ? Chuyện không tưởng!
Mọi người đều nín thở chờ đợi phản ứng của An Phong. Họ nghĩ anh ta sẽ phản bác, hoặc ít nhất cũng sẽ xin thêm thời gian.
Nhưng Nam Phong chỉ im lặng lắng nghe. Sau khi cô nói xong, anh chỉ gật đầu một cách bình thản.
"Vâng, thưa Trưởng phòng."
Nói rồi, anh quay người bước ra khỏi phòng, không một lời phàn nàn, không một chút do dự. Thái độ đó của anh, sự bình tĩnh đó, càng khiến cơn giận trong lòng Khả Vy bùng lên dữ dội hơn.
Suốt buổi chiều hôm đó, Khả Vy không thể tập trung làm việc được. Cô liên tục nhìn đồng hồ, trong lòng vừa hả hê chờ đợi anh ta thất bại, lại vừa có một cảm giác khó chịu không tên.
5 giờ chiều.
Khả Vy ngồi trong phòng, chắc mẩm rằng anh ta sẽ không thể hoàn thành. Cô đã chuẩn bị sẵn một bài diễn văn mắng chửi thậm tệ để đuổi việc anh ta ngay ngày đầu tiên.
Cốc, cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên.
"Mời vào."
Nam Phong bước vào, trên tay là một tập tài liệu dày cộp. Anh ta đi đến bàn làm việc của cô, nhẹ nhàng đặt nó xuống.
"Báo cáo của Trưởng phòng," anh nói, giọng nói vẫn bình tĩnh. "Trong bán kính 5km có tổng cộng 37 quán cà phê vỉa hè. Tôi đã chọn ra 22 quán tiêu biểu nhất để phân tích. Ngoài những yêu cầu của chị, tôi còn bổ sung thêm phần phân tích về nguồn cung cấp nguyên liệu và tiềm năng phát triển chuỗi thương hiệu nhỏ lẻ."
Khả Vy sững sờ. Cô run run mở bản báo cáo ra. Bên trong không chỉ là những con chữ, mà còn có cả biểu đồ, hình ảnh minh họa, số liệu được trình bày một cách khoa học và logic. Nó không chỉ là một bản báo cáo hoàn hảo, mà còn là một bản phân tích thị trường ở tầm chiến lược.
Cô ngẩng lên nhìn anh, trong mắt là sự kinh ngạc không thể che giấu. Anh ta... rốt cuộc đã trở thành người như thế nào trong bảy năm qua?
Nam Phong chỉ đứng đó, lặng lẽ nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm mang theo một nỗi niềm mà cô không thể đọc được. Anh không đến đây để thất bại. Anh đến đây, là để chinh phục lại cô, dù cho có phải bắt đầu từ những việc nhỏ nhặt nhất.