hành trình cùng anh

Chương 15:


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Hai, không khí tại công ty dường như nặng nề hơn thường lệ. Hạ Ly bước vào văn phòng với một chút lo lắng. Dự án chiến dịch quảng cáo lớn nhất trong năm vừa nhận yêu cầu bổ sung, nhưng lại gặp trục trặc lớn với đối tác cung cấp nội dung kỹ thuật số. Email từ phía đối tác báo lỗi khiến toàn bộ kế hoạch bị đình trệ.

Hạ Ly hít sâu, nhắn tin cho Nam Duy:

"Anh… dự án… có vẻ rắc rối hơn chúng ta tưởng."

Nam Duy trả lời ngay:

"Tôi đã xem qua email. Chúng ta sẽ đối mặt với vấn đề này cùng nhau. Đừng lo, chúng ta xử lý từng bước."

Khi anh xuất hiện, ánh mắt nhìn Hạ Ly tràn đầy sự an ủi.

“Ly… hôm nay áp lực lớn, nhưng tôi sẽ ở bên cô. Chúng ta cùng nhau giải quyết.”

Họ bắt đầu làm việc ngay lập tức. Hạ Ly kiểm tra toàn bộ nội dung thiết kế, còn Nam Duy liên lạc với đối tác để xác định nguyên nhân. Trong quá trình trao đổi, phát hiện ra rằng một phần dữ liệu bị sai định dạng, gây ra lỗi hiển thị nội dung trên nền tảng kỹ thuật số.

Hạ Ly cau mày, cảm giác áp lực tăng lên:

“Anh… nếu không xử lý kịp, khách hàng sẽ phàn nàn và dự án có thể trễ hạn.”

Nam Duy đặt tay lên vai cô, giọng dịu dàng:

“Bình tĩnh, Ly. Chúng ta đã xử lý nhiều tình huống khó khăn hơn. Hãy làm từng bước một, tôi sẽ hỗ trợ cô.”

Họ chia công việc: Hạ Ly chỉnh sửa hình ảnh, kiểm tra bố cục, đồng thời tạo các phương án dự phòng; Nam Duy tập trung xử lý kỹ thuật, kiểm tra dữ liệu và liên hệ với nhóm IT của đối tác.

Một khoảnh khắc dở khóc dở cười xảy ra khi Hạ Ly nhấn nhầm một phím, khiến một phần thiết kế bị mất. Cô hốt hoảng, la lên:

“Ôi không! Toàn bộ công sức…”

Nam Duy chạy đến, nắm tay cô, ánh mắt tràn đầy sự an ủi:

“Không sao. Chỉ cần khôi phục bản lưu gần nhất, mọi thứ sẽ ổn.”

Hạ Ly đỏ mặt, vừa xấu hổ vừa bật cười. Anh cười nhẹ, ánh mắt dịu dàng:

“Cô quá căng thẳng thôi. Nhìn tôi, chúng ta sẽ làm xong kịp.”

Áp lực ngày càng lớn, nhưng nhờ phối hợp ăn ý, họ dần giải quyết từng vấn đề một. Khi Hạ Ly gặp khó khăn, Nam Duy luôn xuất hiện kịp thời, trao cho cô ánh mắt an ủi và nụ cười khích lệ.

Đến trưa, họ dừng lại một chút, ăn nhanh vài món nhẹ. Hạ Ly mệt mỏi, dựa vào ghế, mắt long lanh:

“Anh… hôm nay… em thấy áp lực quá.”

Nam Duy nắm tay cô, giọng dịu dàng: “Ly… tôi hiểu. Nhưng tôi sẽ luôn bên cô, cùng vượt qua mọi khó khăn.”

Buổi chiều, họ phải đối mặt với một sự cố khác: dữ liệu mới từ đối tác không tương thích với phần mềm của công ty. Hạ Ly lo lắng, nhưng Nam Duy bình tĩnh:

“Không sao. Chúng ta sẽ dùng phương án dự phòng, đảm bảo dự án không bị trễ.”

Họ phối hợp nhịp nhàng, vừa giải quyết kỹ thuật vừa chỉnh sửa thiết kế, đôi khi trao cho nhau những ánh mắt trìu mến khiến tim Hạ Ly rung lên. Mỗi khoảnh khắc căng thẳng lại kéo họ gần nhau hơn, tình cảm trở nên rõ rệt và sâu sắc.

Khi dự án gần hoàn tất, Hạ Ly nhìn Nam Duy, đôi mắt tràn đầy biết ơn:

“Anh… nếu không có anh, chắc em không thể xử lý hết được.”

Nam Duy nắm tay cô, giọng trầm ấm: “Ly… chúng ta đã cùng nhau vượt qua. Cô cũng rất tuyệt vời. Tôi chỉ là hỗ trợ thêm một chút thôi.”

Cuối ngày, dự án được gửi đến khách hàng đúng hạn. Cảm giác nhẹ nhõm tràn ngập cả phòng. Hạ Ly thở phào, ánh mắt nhìn Nam Duy, tim đập nhanh:

“Chúng ta đã làm được… cùng nhau.”

Nam Duy mỉm cười, ánh mắt lấp lánh: “Và tôi muốn mỗi khoảnh khắc khó khăn, chúng ta đều ở bên nhau như thế này.”

Buổi tối, họ ra ngoài đi dạo để thư giãn. Ánh đèn đường chiếu sáng dịu dàng, không khí yên tĩnh và thanh bình. Hạ Ly dựa vào vai Nam Duy, cảm giác an toàn lan tỏa.

Nam Duy thì thầm:

“Ly… hôm nay, tôi nhận ra rằng dù dự án có khó khăn đến đâu, chỉ cần có cô bên cạnh, mọi thứ đều trở nên dễ dàng hơn. Tôi muốn chúng ta luôn như vậy – cùng nhau vượt qua mọi thử thách.”

Hạ Ly mỉm cười, trái tim rung động:

“Anh… em cũng vậy. Và em… em không còn sợ bất cứ áp lực nào nữa, khi có anh bên cạnh.”

Trở về căn hộ, Hạ Ly ngồi trên ghế, mắt nhắm lại, cảm nhận sự bình yên và hạnh phúc lan tỏa. Ngày hôm nay đã chứng minh rằng tình cảm, sự tin tưởng và đồng hành sẽ giúp họ vượt qua mọi khó khăn – và cô đã sẵn sàng để bước tiếp bên anh, người đã trở thành điểm tựa không thể thiếu trong cuộc đời.

Bầu trời đêm qua cửa sổ nhuộm ánh sáng vàng dịu, nhắc nhở Hạ Ly rằng tình cảm, sự tin tưởng và đồng hành sẽ luôn tìm được cách nở hoa. Và cô đã sẵn sàng để đón nhận mọi thử thách – trong công việc lẫn trong trái tim – bên anh, người đã trở thành điểm tựa không thể thiếu.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×