hành trình cùng anh

Chương 14:


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Sáu, công ty thông báo một sự kiện bất ngờ – chuyến dã ngoại một ngày cho toàn bộ nhân viên nhằm thư giãn và gắn kết tập thể. Khi Hạ Ly nhận thông tin, cô vừa bất ngờ vừa háo hức. Đây là cơ hội để cô rời xa áp lực công việc và dành thời gian bên Nam Duy trong một không gian thoải mái.

Cô nhắn tin cho anh ngay:

"Anh… nghe nói hôm nay công ty tổ chức dã ngoại, chúng ta cùng đi nhé?"

Nam Duy trả lời nhanh:

"Tôi đã nghe rồi. Tôi sẽ đi cùng cô. Chuẩn bị tinh thần để một ngày thật vui vẻ."

Hạ Ly cười thầm, tim đập nhanh. Sự gần gũi với Nam Duy trong môi trường ngoài công việc khiến cô cảm thấy vừa hồi hộp vừa hạnh phúc.

Xe công ty khởi hành, hướng về một khu sinh thái nằm cách thành phố khoảng hai giờ lái xe. Cảnh vật bên ngoài thay đổi dần: từ phố xá đông đúc sang những con đường rợp bóng cây, không khí trong lành, thoáng đãng. Hạ Ly ngồi cạnh Nam Duy trên xe, nhìn ra ngoài cửa sổ, tim cô rộn ràng.

Nam Duy quay sang, ánh mắt dịu dàng:

“Ly… hôm nay cô sẽ được thư giãn hoàn toàn. Hãy quên đi áp lực công việc một ngày, chỉ cần tận hưởng.”

Hạ Ly mỉm cười: “Ừ… nhưng chắc chắn sẽ vui hơn nếu có anh bên cạnh.”

Khi đến khu sinh thái, nhân viên được chia thành các nhóm tham gia hoạt động teambuilding: kéo co, vượt chướng ngại vật, thi nấu ăn… Hạ Ly và Nam Duy được xếp cùng nhóm, khiến cô vừa vui vừa hồi hộp.

Hoạt động kéo co bắt đầu, nhóm của họ gặp phải thử thách lớn – nhóm đối thủ rất mạnh. Hạ Ly cố gắng kéo dây, nhưng chân trượt trên cỏ ướt. Nam Duy nhanh chóng chạy đến, đặt tay lên vai cô, khẽ bảo:

“Đứng vững, Ly. Tôi sẽ kéo cùng cô.”

Họ cùng phối hợp nhịp nhàng, vừa kéo dây vừa cười đùa. Áp lực biến mất, thay bằng cảm giác hứng khởi, năng lượng tràn đầy. Khi nhóm của họ chiến thắng, Hạ Ly và Nam Duy nhìn nhau, ánh mắt lấp lánh niềm vui.

Tiếp đến là hoạt động vượt chướng ngại vật. Cả nhóm phải leo qua các khung gỗ, nhảy qua hào nước, băng qua lưới dây. Hạ Ly hơi lo lắng khi đứng trước một tấm ván trơn, nhưng Nam Duy nắm tay cô:

“Cứ bình tĩnh. Tôi sẽ giữ cô an toàn.”

Hạ Ly bước lên, tim đập nhanh, nhưng nhờ có anh bên cạnh, cô cảm giác tự tin hơn. Họ vượt qua từng chướng ngại vật, đôi khi trượt ngã, ướt sũng nhưng không ngừng cười. Khoảnh khắc ấy, Hạ Ly cảm nhận sự gần gũi và tin tưởng tuyệt đối: anh không chỉ là đồng nghiệp, mà là người luôn bảo vệ cô.

Sau các hoạt động, nhóm của họ được thưởng thức bữa trưa ngoài trời. Hạ Ly và Nam Duy ngồi cạnh nhau, vừa ăn vừa trò chuyện. Gió nhẹ thổi, ánh nắng chiếu qua tán cây, tạo nên không gian lãng mạn.

Nam Duy nhìn Hạ Ly, giọng dịu dàng:

“Ly… hôm nay cô có vui không?”

Hạ Ly mỉm cười, ánh mắt lấp lánh: “Rất vui… và thú vị hơn khi có anh ở bên.”

Một khoảnh khắc im lặng, nhưng không hề gượng gạo. Cả hai chỉ nhìn nhau, nụ cười khẽ nở trên môi, cảm giác rung động len lỏi trong tim.

Buổi chiều, công ty tổ chức trò chơi ném bóng nước. Hạ Ly vừa chạy vừa la hét khi bị dính nước, Nam Duy đuổi theo, vừa cười vừa nhấc cô khỏi vũng nước nông khi cô trượt. Cả hai ướt sũng, nhưng không khí đầy vui nhộn và gần gũi.

Hạ Ly lau tóc, nhìn anh, vừa cười vừa thở dốc:

“Anh… hôm nay… em cảm thấy thật hạnh phúc. Không chỉ vui vẻ, mà còn cảm giác… gần anh hơn bao giờ hết.”

Nam Duy nắm tay cô, ánh mắt trìu mến: “Ly… tôi cũng vậy. Và tôi muốn những ngày như thế này, chúng ta sẽ còn nhiều hơn nữa.”

Khi hoàng hôn buông xuống, cả nhóm cùng ngồi bên bờ hồ, thưởng thức cảnh sắc và trò chuyện. Hạ Ly dựa vào vai Nam Duy, cảm giác an toàn lan tỏa. Ánh sáng vàng dịu chiếu lên, phản chiếu trên mặt hồ, tạo nên một khung cảnh lãng mạn và thanh bình.

Nam Duy thì thầm vào tai cô:

“Ly… hôm nay, tôi nhận ra rằng mỗi khoảnh khắc bên cô đều quý giá. Tôi muốn chúng ta luôn ở bên nhau, dù là trong công việc hay ngoài đời.”

Hạ Ly khẽ nở nụ cười, trái tim rung động: “Anh… tôi cũng muốn vậy. Tôi… tôi không còn sợ bão tố hay áp lực nữa, khi có anh bên cạnh.”

Xe công ty trở về thành phố khi màn đêm buông xuống. Trên đường đi, Hạ Ly dựa đầu vào vai Nam Duy, cảm giác bình yên lan tỏa. Ngày hôm nay đã chứng minh một điều: khi có người đồng hành tin tưởng và yêu thương bên cạnh, mọi áp lực, thử thách, và cả những trò chơi dở khóc dở cười đều trở nên đáng nhớ và đầy hạnh phúc.

Khi trở về căn hộ, Hạ Ly bước vào nhà, đặt túi xuống, ngồi trên ghế và nhắm mắt lại. Ngày hôm nay vừa căng thẳng vừa vui vẻ, nhưng trái tim cô tràn ngập hạnh phúc và tình cảm. Cô tự nhủ:

“Có anh bên cạnh, tôi sẵn sàng đón nhận mọi thử thách, mọi khoảnh khắc – và tôi biết tình cảm của chúng tôi sẽ ngày càng bền chặt hơn.”

Bầu trời đêm qua cửa sổ nhuộm ánh sáng vàng dịu, nhắc nhở Hạ Ly rằng tình cảm, sự tin tưởng và đồng hành sẽ luôn nở hoa – và cô đã sẵn sàng để bước tiếp bên anh, người đã trở thành điểm tựa không thể thiếu trong cuộc đời.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×