hành trình trả thù ngọt ngào

Chương 7: Cao trào quyền lực và ngọt ngào bùng nổ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Lục An Nhi thức dậy với nhịp tim rộn rã. Cô biết rằng hôm nay sẽ là một bước ngoặt quan trọng – không chỉ trong việc củng cố quyền lực trước những kẻ từng xem thường, mà còn trong mạch tình cảm với Tống Hạo. Cô ăn sáng nhanh gọn, kiểm tra lại các kế hoạch trả thù tinh tế, và rời ký túc xá với dáng vẻ tự tin, uy quyền.

Buổi sáng, cô tham gia một buổi họp lớn của khoa, nơi có sự góp mặt của những sinh viên xuất sắc, giảng viên quyền lực, và đặc biệt là Diệp Hân – kẻ thù lớn nhất của cô. Không khí trong phòng căng thẳng, ánh mắt nhiều người tò mò nhìn cô. Lục An Nhi bước vào, ánh mắt sắc sảo nhưng duyên dáng, khiến mọi người không thể rời mắt.

Khi buổi họp bắt đầu, Diệp Hân không quên nhấn mạnh: “An Nhi, hy vọng lần này em sẽ không làm mọi người thất vọng.” Giọng nói đầy thách thức, nhưng Lục An Nhi chỉ mỉm cười nhẹ, không đáp trả lời châm chọc nào. Nụ cười ấy khiến Diệp Hân cảm thấy một luồng sức mạnh ẩn chứa phía sau ánh mắt dịu dàng của cô.

Trong phần trình bày, Lục An Nhi thể hiện sự thông minh, tinh tế và khả năng xử lý tình huống tuyệt vời. Mỗi câu trả lời, mỗi lập luận đều sắc sảo, vừa mạch lạc vừa thuyết phục. Những người từng coi thường cô – kể cả Diệp Hân – đều phải thừa nhận: cô không còn là cô gái yếu đuối ngày trước. Mọi ánh mắt giờ đây đều đầy thán phục, e dè, và một chút… ngạc nhiên.

Sau buổi họp, khi mọi người tản ra, Tống Hạo tiến lại gần cô. “Em thật sự xuất sắc, An Nhi. Anh không ngờ em có thể làm được như vậy,” anh nói, giọng ấm áp nhưng đầy tình cảm. Ánh mắt anh chăm chú nhìn cô, tràn đầy sự ngưỡng mộ.

Cô mỉm cười, hơi nghiêng người, giọng nhẹ nhàng: “Hôm nay chỉ là bước khởi đầu thôi, Hạo à. Anh có muốn chứng kiến những bước tiếp theo không?”

Hạo nắm tay cô, một hành động gần gũi nhưng vừa đủ để khiến trái tim cô rung lên. “Anh… muốn đi cùng em, An Nhi. Không chỉ hôm nay, mà bất cứ khi nào em cần.”

Buổi chiều, Lục An Nhi tổ chức một buổi thảo luận nhóm quan trọng, mời cả Diệp Hân và những sinh viên quyền lực khác tham gia. Cô tận dụng mọi cơ hội để chứng minh trí tuệ, khả năng lãnh đạo và sự tự tin của mình. Mỗi lần cô đưa ra một giải pháp thông minh, ánh mắt của Diệp Hân lóe lên sự bất ngờ, trong khi các giảng viên nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

Khi buổi thảo luận kết thúc, Hạo rủ cô đi dạo quanh hồ. Không gian yên tĩnh, ánh nắng chiều phản chiếu trên mặt hồ, tạo nên khung cảnh lãng mạn. Họ đi cạnh nhau, tay trong tay, nhưng không ai phá vỡ sự im lặng êm dịu. Mỗi bước đi đều tràn đầy sự gần gũi, khiến trái tim cô và anh đập nhanh hơn.

“Em đã thay đổi rất nhiều, An Nhi,” Hạo nói, giọng trầm nhưng dịu dàng. “Anh muốn được gần em hơn, để chứng kiến em mạnh mẽ, nhưng cũng muốn… bảo vệ em.”

Cô khẽ dựa vào vai anh, cảm nhận hơi ấm lan tỏa. “Anh biết không, Hạo? Lần này, em muốn tự mình dẫn đường. Nhưng… có anh bên cạnh cũng thật tuyệt.”

Khoảnh khắc ấy, trái tim Lục An Nhi vừa mạnh mẽ vừa mềm mại. Đây là lần đầu tiên, cô nhận ra rằng trả thù, quyền lực và sủng ngọt có thể song hành một cách hoàn hảo. Cô vừa chiến thắng trong trò chơi quyền lực, vừa để Hạo bước vào trái tim mình theo cách dịu dàng và ngọt ngào.

Đêm về, cô ngồi bên cửa sổ, ánh trăng chiếu sáng khắp phòng, phản chiếu lên ánh mắt kiên định và trái tim rộn rã. Lục An Nhi biết rằng những bước tiếp theo sẽ còn thử thách hơn, nhưng cô đã sẵn sàng: vừa trả thù tinh tế, vừa duy trì mạch sủng ngọt với Hạo, và quan trọng nhất – cô là người nắm quyền điều khiển định mệnh của chính mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×