hè rực rỡ

Chương 3: Buổi học ngoại khóa ngoài trời


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, lớp trại hè được thông báo sẽ có buổi học ngoại khóa ngoài trời. Không khí trong lớp đầy hứng khởi, tiếng cười nói rộn rã hòa cùng ánh nắng vàng rực chiếu xuống sân trường. Linh cảm thấy tim mình rộn ràng. Cô háo hức nhưng cũng hơi lo lắng, không biết buổi học sẽ diễn ra thế nào.

Khi cả lớp di chuyển ra khu vườn rộng phía sau trường, Linh không khỏi ngạc nhiên trước vẻ đẹp của nơi này: những cây cổ thụ rợp bóng, những bãi cỏ xanh mượt, và những luống hoa đủ màu sắc nở rộ. Tiếng chim hót, mùi hoa và gió hè hòa quyện tạo nên một bầu không khí trong lành, khiến cô cảm thấy dịu lòng.

“Chúng ta sẽ thực hành vẽ và viết truyện dựa trên cảnh vật quanh đây,” cô giáo thông báo, tay chỉ về những bãi cỏ, hồ nước nhỏ và những tán cây rợp bóng. Linh nghe xong, tim đập nhanh hơn. Vẽ và viết là những sở thích cô yêu thích, nhưng đứng giữa thiên nhiên rộng lớn, cô vừa hào hứng vừa hồi hộp.

Linh mở tập vẽ và bút màu ra, tìm một góc yên tĩnh dưới tán cây lớn. Minh ngồi cạnh, quan sát một lúc rồi nói: “Bạn vẽ giỏi thật đấy, mình chưa thấy ai có thể phối màu tự nhiên như vậy.” Linh hơi đỏ mặt, cười nhẹ: “Cũng chỉ là sở thích thôi, mình thích vẽ cảnh thiên nhiên, còn bạn thì sao?”

“Mình không giỏi vẽ lắm, nhưng thích thử. Nhìn bạn làm, mình cũng muốn thử một chút,” Minh đáp, ánh mắt lấp lánh sự quan tâm.

Khi Linh bắt đầu phác họa, Minh quan sát và thỉnh thoảng hỏi vài câu về cách phối màu, cách phác chi tiết. Linh giải thích cẩn thận, và dần dần, Minh thử vẽ theo hướng dẫn của cô. Những đường nét vụng về ban đầu dần trở nên có hình thù, và Minh không giấu nổi vẻ thích thú khi nhìn thành quả của mình.

Không chỉ dừng lại ở vẽ, cô giáo yêu cầu mỗi nhóm viết một câu chuyện ngắn dựa trên cảnh vật xung quanh. Linh và Minh cùng thảo luận, chia sẻ ý tưởng, sáng tạo ra một câu chuyện nhỏ về hai người bạn mùa hè khám phá khu vườn bí mật. Mỗi lời nói, mỗi cử chỉ khiến Linh nhận ra Minh không chỉ hiền lành, mà còn rất tinh tế và biết lắng nghe.

Khoảnh khắc đáng nhớ nhất là khi Linh vừa hoàn thành bức tranh, Minh nhìn chăm chú rồi thốt lên: “Trời ơi, thật tuyệt vời! Bạn vẽ giống như đang kể câu chuyện vậy. Mình thật sự ấn tượng.” Linh đỏ mặt, nhưng trong lòng tràn ngập niềm vui. Lời khen ấy khiến cô cảm thấy mọi nỗ lực đều xứng đáng, và quan trọng hơn, cô thấy Minh dường như quan tâm đến mình theo một cách đặc biệt.

Buổi học ngoại khóa trôi qua nhanh chóng. Tiếng cười, tiếng giấy bút lật, và những câu chuyện nhỏ bên nhau khiến Linh nhận ra rằng, không chỉ là một hoạt động học tập, buổi sáng hôm nay còn tạo ra một kỷ niệm đáng nhớ giữa cô và Minh. Cô tự nhủ rằng, mùa hè này không chỉ rực rỡ bởi ánh nắng, mà còn bởi những khoảnh khắc thân mật, những rung động đầu tiên trong trái tim.

Khi lớp chuẩn bị trở về, Linh cất bút và nhìn bức tranh của mình một lần nữa. Minh đứng cạnh, nụ cười rạng rỡ: “Mùa hè này chắc chắn sẽ thật đặc biệt, nhỉ?” Linh mỉm cười, ánh mắt lấp lánh niềm háo hức: “Ừ… thật sự rất đặc biệt.”

Cả hai bước ra khỏi khu vườn, ánh nắng chiếu rọi qua tán cây, làm bóng của họ dài trên cỏ xanh. Trong lòng Linh, một mùa hè mới đã bắt đầu – mùa hè rực rỡ không chỉ bởi nắng vàng, mà còn bởi những rung động ngọt ngào vừa chớm nở.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×