Buổi chiều hôm đó, trường trại hè tổ chức các câu lạc bộ theo sở thích: vẽ, đọc sách, thể thao, âm nhạc và nhiều hoạt động sáng tạo khác. Linh đứng trước danh sách các câu lạc bộ, mắt dõi theo từng tên nhóm, cảm giác vừa hào hứng vừa bối rối. Cô không biết nên chọn nhóm nào, bởi mọi thứ đều hấp dẫn và mới mẻ.
“Bạn đã quyết định chưa?” Minh đi đến, ánh mắt tràn đầy sự tinh nghịch nhưng cũng quan tâm.
“Chưa, mình đang phân vân… Mình thích vẽ, nhưng cũng muốn thử các hoạt động khác,” Linh trả lời, tay lướt trên bảng thông tin.
“Vậy thì mình dẫn bạn đi câu lạc bộ vẽ nhé, mình biết nhiều bạn ở đó, họ rất thân thiện,” Minh đề nghị, nụ cười rạng rỡ khiến Linh cảm thấy an tâm. Cô gật đầu, lòng tràn ngập niềm vui khi có Minh đi cùng.
Khi bước vào phòng câu lạc bộ, Linh thấy những bức tranh màu sắc rực rỡ treo trên tường, bàn ghế xếp gọn gàng, và những học sinh khác đang say sưa vẽ. Minh giới thiệu Linh với các bạn trong nhóm: “Mọi người, đây là Linh, mới tham gia trại hè này. Linh rất thích vẽ và viết truyện nữa đó.”
Các bạn trong câu lạc bộ mỉm cười chào đón Linh, khiến cô cảm thấy bớt ngượng ngùng. “Chào Linh, rất vui được gặp bạn. Chúng ta sẽ cùng nhau sáng tạo nhé!” Một bạn gái trong nhóm nói. Linh cười nhẹ, cảm giác như vừa tìm được một nơi thuộc về mình.
Minh ngồi cạnh cô, lặng lẽ quan sát và thỉnh thoảng đưa ra những gợi ý nhỏ. Khi Linh bối rối không biết nên phối màu thế nào, Minh chỉ khẽ: “Cậu thử pha thêm màu vàng nhạt vào chỗ bóng cây xem, sẽ tự nhiên hơn.” Linh nghe theo và thấy bức tranh trở nên sống động hơn, ánh mắt cô lấp lánh niềm vui và sự hào hứng.
Trong lúc vẽ, họ cùng nhau trao đổi ý tưởng cho những câu chuyện ngắn kèm theo tranh minh họa. Linh kể về những nhân vật cô tưởng tượng, Minh lắng nghe và thêm vào vài chi tiết hài hước, khiến cả hai cùng cười. Khoảnh khắc ấy, Linh nhận ra rằng có Minh bên cạnh không chỉ vui mà còn giúp cô tự tin hơn trong mọi thứ.
Sau buổi sinh hoạt, cả nhóm cùng nhau trưng bày những tác phẩm của mình. Linh thấy bức tranh của mình được mọi người khen ngợi, nhưng ánh mắt cô vẫn liên tục dõi theo Minh, người vừa đứng bên cô vừa mỉm cười đầy ấm áp. Cảm giác được quan tâm, được đồng hành khiến Linh thấy mùa hè này thực sự khác biệt, rực rỡ hơn bao giờ hết.
Khi ra về, Minh đặt tay lên vai cô, nháy mắt tinh nghịch: “Thấy không, tham gia câu lạc bộ cũng thú vị mà. Mình nghĩ cậu sẽ hợp với nơi này lắm.”
Linh cười, lòng tràn ngập niềm vui: “Ừ… hôm nay thật vui, mình sẽ cố gắng tham gia nhiều hơn.”
Trên con đường ra sân, ánh nắng chiều chiếu xuống, những bước chân của Linh và Minh in trên cỏ như kéo dài thêm sự gắn kết vừa mới hình thành. Linh biết rằng, mùa hè này không chỉ có nắng vàng, mưa nhẹ, hay trò chơi ngoài trời, mà còn có những khoảnh khắc thân thiết, chia sẻ và quan tâm lặng lẽ – những rung động đầu tiên đang dần nảy nở giữa cô và Minh.