Hệ Thống Chinh Phục Mỹ Nữ

Chương 1: Kết nối hệ thống


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Khi Lâm tỉnh lại bên mũi toàn mùi sát trùng, thân thể cũng đau nhức vô cùng. Đặc biệt bên chân trái vừa đau vừa nặng. Nó hé mắt nặng trĩu ra nhìn mới thấy chân trái của mình bị bó thành một cây cột trắng. Lâm cau mày, trí nhớ lúc này mới như lặp lại.

Đêm qua đi sinh nhật thằng bạn về nó mới bị một lão say rượu lái xe tông trúng. Lâm thở dài nhìn cái chân bó bột của mình, xem ra hơn hai tháng nghỉ hè của nó đi tong rồi. Còn ai số má đen hơn nó không.

Tinh

Một âm thanh bất ngờ vang lên làm Lâm giật mình thoát khỏi suy nghĩ, còn đang nhìn xung quanh xem âm thanh phát ra từ máy móc nào thì giọng lạnh băng không phải nam cũng chẳng phải nữ vang lên trong đầu:

- Họ tên: Trần Quốc Lâm
Tuổi: 19
Nghề nghiệp: Sinh viên
Tỉ lệ trong trắng: 100%
Mức độ sát gái: 0%
Ngoại hình: 50/100
Chiều cao: 1m78
Độ dài dương vật: 17cm
Chất lượng tinh trùng: Hảo hạng
Kỹ năng: 0
Kết luận: Hàng tốt mà chưa có cơ hội dùng.

Lâm nghe rất rõ giọng nói nhưng nhìn xung quanh đều không có ai, gia đình nó có tiền phòng bệnh chắc chắn là phòng VIP.

- Không cần tìm, có tìm cũng không thấy.

Giọng nói lần nữa vang lên, Lâm nghĩ mình bị điên rồi vậy mà giống như nghe thấy tiếng từ trong đầu vang lên.

- Ngươi không điên, ta thật sự phát ra tiếng từ trong đầu ngươi. Nếu không phải có duyên gặp bổn hệ thống thì ngươi đã sớm quy tiên rồi. Gãy một chân, quá nhẹ.

Lâm hoảng sợ lắp bắp:

- Ngươi... ngươi là ai? Thần chết hay Hắc Bạch vô thường?

Xuỳ

Lâm nghe rõ một tiếng cười khinh thường:

- Muốn gặp họ thì ngươi đang ở Quỷ môn quan chứ không phải bệnh viện.

- Ta là một hệ thống không có thực thể vi hành nhân gian giúp con người vượt qua trở ngại hướng đến đỉnh cao sung sướng. Gặp được bổn hệ thống là phúc đức của ngươi. Ngươi không chỉ được sống mà còn được hưởng vô số mỹ nhân.

Mày Lâm nhăn lại khi nghe giọng nói lảm nhảm vang lên trong đầu mình. Cái gì mà đỉnh cao sung sướng cái gì mà vô số mỹ nhân, nó không cần.

- Dừng... ta không cần đỉnh cao sung sướng không cần vô số mỹ nhân. Ngươi... hệ thống gì đó mau biến khỏi cơ thể của ta.

Nếu giọng nói cứ cang lên trong đầu Lâm sợ mình chưa hưởng được đỉnh cao sung sướng đã bị phát điên trước.

Lâm thật sự không còn nghe thấy giọng nói nhưng cơ thể nó lạ quá, giống như không có sức lực. Nó muốn mở mắt nhưng không được, ngay cả ngón tay cũng không thể cử động.

Tiếng máy móc trong phòng vang lên inh ỏi, tiếng cửa mở ra một loạt tiếng bước chân gấp gáp. Lồng ngực Lâm nhói đau như bị đè mạnh, mắt bị hai ngón tay banh ra soi đèn pin vào.

- Bệnh nhân đang rơi vào trạng thái hôn mê sâu, chuẩn bị kích điện.

Lâm có thể nghe tiếng bác sĩ cũng có thể cảm nhận từng hành động xảy ra trên cơ thể mình. Nó muốn cử động muốn trả lời nhưng không thể. Lâm hoảng sợ nhận ra, nó như đang rơi vào trạng thái người thực vật

Giọng nói lạnh băng của hệ thống lại vang lên:

- Ngươi đoán không sai, cơ thể này đang rơi vào trạng thái sống thực vật. Ngươi còn 10 giây để lựa chọn, muốn sống thì ký khế ước với bộn hệ thống, muốn nằm như người chết thì không hẹn gặp lại.

10...9...8...7...

Từng giây trôi qua, ý thức của Lâm cũng dần mơ hồ. Sự thật này khiến nó hoảng sợ, đứng trước danh giới của sự sống và cái chết có ai lại không sợ chết. Trước khi giây cuối cùng qua đi Lâm cũng kịp ý thức mà hét lên giọng nói từ tận đáy lòng:

- Tôi đồng ý.

Tinh tinh tinh

Kết nối hệ thống thành công. Chào mừng tân ký chủ Trần Quốc Lâm đến với "Hệ thống chinh phục mỹ nữ".

Chỉ số trên máy đo trở lại bình thường, Lâm như vừa thoát một kiếp nạn mở mắt thở hồng hộc trước con mắt kinh ngạc của bác sĩ cùng y tá xung quanh.

Lâm còn chưa nhìn rõ một thứ đã bị một vòng tay ôm lấy, mắt úp vào nên ấm áp mềm mại. Bên tai vang lên tiếng nức nở:

- Ơn giời... tạ ơn trời con tỉnh lại rồi... con hại dì lo chết mất...

Giọng nói ngọt ngào này là của Dì Lan, vợ của bố Lâm và cũng là mẹ kế của nó. Tai Lâm đỏ lên khi nhận ra nơi nó đang úp mặt vài chính là ngực Dì Lan.

- Con... con không sao... nhưng khó thở quá dì ơi...

Lan nghe giọng lắp bắp của Lâm thù mới buông ra, nước mắt đã làm nhoè mascara của Lan:

- Con mà có mệnh hệ gì thù dì biết ăn nói sao với bố con cơ chứ.

Lâm lúc này mới nhớ ra còn có một người bố đang công tác bên nước ngoài. Sau khi để bác sĩ khám lại cho Lâm một lượt Dì Lan mới yên tâm.

trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!