Sáng hôm sau, Lâm Nhất Linh thức dậy với cảm giác tim còn đập mạnh sau ngày quay hôm trước. Những khoảnh khắc xung đột nhẹ với Tề Dạ vẫn hiện hữu trong đầu, khiến cô vừa hồi hộp vừa tò mò. Cô biết rằng hôm nay là một ngày quan trọng: buổi phỏng vấn trực tiếp với báo chí và fan hâm mộ.
Nhất Linh chuẩn bị kỹ lưỡng, chọn trang phục vừa lịch sự vừa nữ tính, tóc búi cao gọn gàng, trang điểm nhẹ nhàng. Cô hít sâu, tự nhủ: “Nhất Linh à, hôm nay phải bình tĩnh. Đây là cơ hội chứng tỏ bản thân, đồng thời hợp tác với Tề Dạ một cách hoàn hảo. Nhất định không để sự lo lắng chi phối.”
Khi bước vào phòng phỏng vấn, ánh đèn chói sáng, máy quay, micro và ống kính hướng thẳng vào cô. Không khí căng thẳng đến mức cô cảm thấy từng nhịp tim đập rộn ràng. Tề Dạ đã đứng sẵn ở góc phòng, khoác vest lịch lãm, ánh mắt sắc bén dõi theo cô như đang thẩm định từng bước đi.
“Cô sẵn sàng chưa?” giọng anh vang lên, trầm, lạnh nhưng mang theo sự nghiêm túc.
“V… vâng,” Nhất Linh lí nhí, cố giữ bình tĩnh. Nhưng ngay lúc đó, một nhóm phóng viên lao vào, camera lia thẳng vào cô và Tề Dạ. Các câu hỏi bắt đầu dồn dập:
“Anh Tề, cảm giác thế nào khi hợp tác với cô Nhất Linh?”
“Chị Nhất Linh, có áp lực không khi làm việc cùng một idol hạng A?”
Nhất Linh hít sâu, mỉm cười cố gắng tự nhiên: “Áp lực… có chứ, nhưng cũng là cơ hội để học hỏi và phát triển. Anh Tề cũng rất chuyên nghiệp, giúp tôi phối hợp dễ dàng hơn.”
Tề Dạ chỉ nhíu mày, ánh mắt lạnh nhưng nụ cười khẽ lóe lên khi cô nói, như thể anh hài lòng với thái độ nghiêm túc của cô.
Một phóng viên khác đặt câu hỏi mang tính “gây drama”:
“Vậy… có tin đồn hai người đang hẹn hò ngoài đời không? Anh chị có phản hồi gì không?”
Nhất Linh ngượng ngùng, mặt đỏ bừng. Cô nhìn Tề Dạ, nhưng anh vẫn giữ im lặng, ánh mắt thăm dò, khiến cô cảm thấy áp lực đến nghẹt thở. Cô nhanh chóng thu hồi nụ cười, nói nhỏ nhưng rõ ràng:
“Chúng tôi… chỉ là đồng nghiệp. Mọi chuyện khác… là tin đồn.”
Phóng viên cười, nhưng ống kính vẫn lia sát hai người, bắt mọi cử chỉ, ánh mắt. Nhất Linh cảm thấy tim mình như bị siết chặt. Cô cố tập trung vào câu trả lời tiếp theo, nhưng mỗi lần nhìn Tề Dạ, ánh mắt anh lạnh lùng nhưng sâu thẳm, lại khiến cô rối bời.
Buổi phỏng vấn tiếp tục, và ngay cả những câu hỏi mang tính “thông thường” cũng trở nên căng thẳng. Một câu hỏi về sở thích cá nhân khiến Nhất Linh vô tình bật cười:
“Tôi thích nghe nhạc cổ điển và đôi khi… thử sáng tác nhạc cho riêng mình,” cô nói, mắt lướt qua Tề Dạ, hy vọng tìm được sự đồng cảm.
Tề Dạ hơi nhếch mép, ánh mắt thoáng dịu hơn, nhưng không nói gì. Nhất Linh biết rằng, anh vẫn giữ khoảng cách nhưng đã chú ý đến cô, và điều đó khiến cô vừa phấn khích vừa căng thẳng.
Giữa lúc cô đang trả lời, một fan hâm mộ quá khích đứng phía sau hàng rào, giơ điện thoại lên, cố chụp hình cận mặt Nhất Linh. Cô giật mình, lùi lại một bước, suýt té. Tề Dạ ngay lập tức bước tới, cánh tay chặn trước, kéo cô vào phía trong, bảo vệ khỏi dòng người hâm mộ.
“Cẩn thận,” giọng anh trầm, nhưng có một sự ấm áp bất ngờ khiến cô rung động. Nhất Linh cảm giác tim mình như nhảy ra khỏi lồng ngực.
Buổi phỏng vấn kết thúc, nhưng hậu quả vẫn còn: một vài hình ảnh và đoạn clip được đăng tải lên mạng xã hội, kèm chú thích:
“Ồ, có phải Nhất Linh đang… tán tỉnh Tề Dạ không? Hai người hôm nay quá gần gũi!”
Nhất Linh nhìn màn hình điện thoại, mặt đỏ bừng. “Ôi không… không thể tin được!” Cô nhấn mạnh: “Đây chỉ là công việc, chỉ là giả vờ hẹn hò thôi mà!”
Tề Dạ bước tới, ánh mắt lạnh nhưng sâu thẳm, nhìn cô và nói:
“Đừng lo lắng quá. Fan sẽ hiểu. Chúng ta chỉ cần tiếp tục làm tốt công việc.”
Nhất Linh thở dài, vừa cảm thấy nhẹ nhõm vừa lo lắng. Cô nhận ra rằng, trong trò chơi giả vờ hẹn hò này, mỗi cử chỉ, ánh mắt, hành động đều bị quan sát và ghi lại, khiến áp lực không chỉ nằm ở công việc mà còn ở cả tinh thần.
Buổi chiều, cô và Tề Dạ phải thực hiện một cảnh quay ngoài trời, nơi ánh nắng chiếu rọi qua tán cây, tạo ra không gian lãng mạn nhưng cũng dễ khiến họ xao nhãng. Trong lúc quay, một sự cố nhỏ xảy ra: gió thổi mạnh làm tóc Nhất Linh bay tứ tung, khiến cô phải lấy tay giữ tóc, đồng thời duy trì biểu cảm tự nhiên trước ống kính.
Tề Dạ nhìn cô, hơi nhíu mày, rồi bước tới, dùng tay khẽ đẩy tóc cô ra khỏi mắt. Khoảnh khắc ấy, ống kính vô tình bắt được. Nhất Linh đỏ mặt, nhưng không dám nhìn thẳng anh. Cô tự nhủ: “Đây là công việc… nhưng sao cảm giác lại khác thường?”
Sau khi quay xong, hai người ngồi nghỉ bên lề sân khấu. Nhất Linh lặng lẽ uống nước, nhìn Tề Dạ, lòng đầy hỗn độn. Anh không nói gì, ánh mắt thỉnh thoảng liếc cô, đôi môi khẽ cong, nhưng vẫn giữ vẻ lạnh lùng.
Cô thầm nhủ: “Anh ấy… có quan tâm thật sự không? Hay chỉ là phản xạ công việc?”
Buổi phỏng vấn và cảnh quay hôm nay kết thúc, nhưng những dư âm vẫn còn. Nhất Linh cảm giác trái tim mình rối bời, vừa ngưỡng mộ vừa căng thẳng, vừa tò mò về người đàn ông lạnh lùng đứng cạnh cô. Và cô biết chắc chắn, xung đột đầu tiên hôm nay chỉ là mở màn, còn nhiều thử thách và drama sẽ ập đến, cả trong công việc lẫn tình cảm.
Khi cô bước ra khỏi phim trường, ánh nắng cuối chiều chiếu rọi, Nhất Linh thở dài, đồng thời mỉm cười một cách vụng về: “Fake dating… chỉ là công việc, nhưng… sao tôi lại cảm thấy tim mình rung động đến vậy?”
Trong khi đó, Tề Dạ đứng lặng ở cửa hậu trường, ánh mắt nhìn cô khuất dần, lòng cũng dậy lên một cảm giác lạ lùng mà anh chưa từng trải qua. Một mảnh cảm xúc, vừa kín đáo vừa khó hiểu, vừa muốn bảo vệ, vừa muốn gần gũi…
Với cả hai, buổi phỏng vấn căng thẳng hôm nay vừa kết thúc, nhưng nó mở ra một mạch mới của drama, romance, và những thử thách về cảm xúc – nơi mà trái tim và công việc dần bị đan xen, khó phân rạch ròi.