Không gian ngôi chùa bỏ hoang trở nên tĩnh lặng kỳ lạ. Bụi mờ mịt bay quanh, ánh sáng xuyên qua mái ngói hư tạo ra những vệt sáng lấp lánh trên thanh kiếm của Yến Phi và Đàm Hạo. Đấu thủ bí ẩn đứng trước mặt họ, ánh mắt sắc lạnh như băng, tay cầm thanh kiếm phát sáng rực rỡ, mang theo uy lực áp đảo.
Yến Phi nắm chặt bức thư trong tay, mắt dán vào đối thủ. Cô biết rằng nếu chỉ dựa vào sức mạnh cá nhân, cô sẽ không sống sót. Nhưng giờ đây, bên cạnh cô là Đàm Hạo, người mà cô tin tưởng tuyệt đối.
“Sát khí từ hắn quá mạnh…” – Yến Phi thầm thì, cảm nhận từng luồng lực bao quanh đối thủ.
Đàm Hạo đứng bên cạnh, ánh mắt sắc lạnh, tập trung cao độ. Anh nói:
“Theo nhịp của ta. Chúng ta sẽ phối hợp.”
Ngay lập tức, trận chiến nổ ra. Đấu thủ bí ẩn lao tới, thanh kiếm quét ngang, ánh sáng lóe rực khắp không gian. Yến Phi né sang một bên, vừa phản công vừa quan sát đối thủ, tìm điểm yếu. Thanh kiếm của cô vung lên như vẽ thành một vòng cung, chạm nhẹ vào kiếm đối thủ, tạo ra một luồng lực mạnh.
Đàm Hạo lao tới từ phía sau, chặn đòn hiểm khác, và trong khoảnh khắc ngắn, hai người đứng sát nhau, phối hợp như một cặp bài trùng. Bụi cát bay mù mịt, tiếng kiếm va chạm vang chát chúa, khiến cả ngôi chùa như rung chuyển.
Yến Phi nhận ra rằng đấu thủ này không chỉ mạnh về sức mạnh mà còn có kỹ thuật cực kỳ điêu luyện, di chuyển nhanh như bóng, chớp thời cơ để tấn công và phòng thủ đồng thời. Cô phải tập trung tối đa, từng bước di chuyển, từng nhát chém đều phải chính xác.
“Hắn không chỉ muốn hạ chúng ta… mà còn nhắm thẳng vào bức thư,” – Yến Phi thầm nghĩ.
Họ phối hợp, dẫn dắt đối thủ vào một góc hẹp trong chùa, nơi ánh sáng yếu và địa hình có lợi cho phòng thủ. Yến Phi dụ đối thủ lao vào vị trí đã chọn, và Đàm Hạo chặn lối thoát. Một cú phản công liên hoàn được triển khai: thanh kiếm của Yến Phi chạm nhẹ vào đối thủ, tạo khoảng trống, và cú tấn công mạnh mẽ của Đàm Hạo hất đối thủ bật lùi.
Nhưng đấu thủ bí ẩn không dễ dàng chịu thua. Hắn dùng tốc độ phi thường, né tránh cú đánh, nhảy lên, lao thẳng vào Yến Phi với nhát kiếm cực nhanh. Cô khẽ lùi, nhưng cú chạm khiến vai cô trầy xước, máu nhỏ xuống cát. Đàm Hạo lập tức chắn đòn, đồng thời kéo cô ra vị trí an toàn. Ánh mắt họ chạm nhau trong khoảnh khắc căng thẳng, và một luồng cảm giác đồng hành, tin tưởng và gắn kết lan tỏa trong Yến Phi.
“Ta không để ngươi đơn độc,” – Đàm Hạo nói, giọng trầm, mắt nhìn thẳng vào cô.
Cô khẽ gật, tim dồn dập, ánh mắt lóe lên quyết tâm. Họ tiếp tục phối hợp phản công, nhịp điệu hoàn hảo, như thể hai phần cơ thể của một con người duy nhất. Mỗi nhát kiếm, mỗi bước di chuyển đều ăn khớp, khiến đối thủ dù mạnh mẽ cũng bị đẩy lùi.
Bất ngờ, đấu thủ bí ẩn rút ra một thanh kiếm đặc biệt, ánh sáng lóe rực, lan khắp không gian. Hắn tung ra những nhát chém cực nhanh, khiến Yến Phi và Đàm Hạo phải phản xạ liên tục, di chuyển từng bước để tránh bị hạ. Cát bay mù mịt, ánh sáng lóe lên, tạo nên một cảnh tượng kỳ ảo và căng thẳng.
Yến Phi nhận ra điểm yếu của đối thủ: mặc dù tốc độ và sức mạnh phi thường, nhưng hắn dựa quá nhiều vào kỹ thuật cá nhân, thiếu chiến thuật phòng thủ khi bị ép góc. Cô thì thầm với Đàm Hạo:
“Theo tôi. Chúng ta dẫn hắn vào vị trí hẹp hơn.”
Anh gật, ánh mắt lộ rõ sự tin tưởng. Họ phối hợp, dẫn đối thủ vào một phòng nhỏ bên cạnh bệ thờ cũ. Cú nhảy và vung kiếm liên hoàn của Yến Phi tạo ra một khoảng trống, và cú chém mạnh mẽ của Đàm Hạo khiến đối thủ bật ra, gần như không còn phòng thủ.
“Đây là cơ hội!” – Yến Phi hét, lao vào phối hợp với Đàm Hạo.
Một loạt cú tấn công liên hoàn diễn ra. Thanh kiếm của Yến Phi bay ngang, tạo ra những vòng cung sáng lấp lánh. Đòn tấn công mạnh mẽ của Đàm Hạo kết hợp hoàn hảo, hất ngã đối thủ xuống nền cát. Hắn lảo đảo, mắt mở to, không còn cơ hội phòng thủ chính xác.
Khán giả ở bên ngoài nếu nhìn thấy sẽ thấy cảnh tượng hai kiếm khách nhỏ bé nhưng uy lực khủng khiếp, kết hợp nhuần nhuyễn chống lại một đấu thủ siêu hạng, khiến mọi người kinh ngạc.
Đột nhiên, từ phía sau, một tiếng động lớn vang lên. Một nhóm đấu thủ áo đen khác bước ra, muốn hỗ trợ đồng đội. Yến Phi và Đàm Hạo lập tức phối hợp, dẫn dắt họ vào vị trí bất lợi. Nhát kiếm của Yến Phi chạm vào đối thủ, cú đánh của Đàm Hạo hất hắn ra xa. Sức mạnh và chiến thuật kết hợp nhuần nhuyễn khiến nhóm đối thủ phải lùi.
Trong khoảnh khắc nghỉ ngắn, Yến Phi và Đàm Hạo đứng sát nhau, ánh mắt chạm nhau. Yến Phi cảm nhận sự ấm áp và tin tưởng từ anh, trái ngược với khung cảnh hỗn loạn xung quanh.
“Cảm ơn… vì luôn đứng cạnh tôi,” – cô thì thầm, giọng run run vì mệt và xúc động.
Anh chỉ gật nhẹ, ánh mắt sắc lạnh nhưng dịu dàng:
“Chúng ta là đồng đội. Không chỉ chiến đấu, mà còn sống sót cùng nhau.”
Nhưng khoảnh khắc tĩnh lặng chỉ kéo dài vài giây, bởi đấu thủ bí ẩn chính đã đứng dậy, mắt sáng rực, chuẩn bị nhảy lên, thanh kiếm hướng thẳng vào Yến Phi. Cô hít sâu, mắt lóe lên quyết tâm. Đàm Hạo đứng sát bên, tay siết chặt kiếm, chuẩn bị phản công cùng cô.
Bụi cát bay mù mịt, ánh sáng lóe lên từ thanh kiếm của đối thủ, tạo ra một cảnh tượng nghẹt thở. Họ biết rằng nếu không phối hợp hoàn hảo, sẽ khó mà sống sót qua đòn tấn công cuối cùng này.
Yến Phi thì thầm với Đàm Hạo:
“Lần này… chúng ta chỉ có một cơ hội.”
Anh gật, mắt sắc lạnh, nhưng ánh sáng trong mắt lóe lên sự tin tưởng tuyệt đối.
Cảnh tượng cuối chương là đấu thủ bí ẩn lao tới, thanh kiếm hướng thẳng vào Yến Phi, bụi cát bay mù mịt, ánh sáng lóe rực khắp ngôi chùa, và hai người đứng sát nhau, sẵn sàng phản công…
Cliffhanger: Một cú nhảy bất ngờ từ đấu thủ bí ẩn, lao thẳng vào Yến Phi với uy lực cực đại. Liệu cô và Đàm Hạo có kịp phản ứng để sống sót, hay sẽ bị áp đảo ngay trong giây lát?