HỒN EM TRONG TÔI

Chương 16: PHÒNG NHÂN SỰ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

9 giờ tối, Lâm quay lại bệnh viện X.
Mặc áo blouse trắng, đeo thẻ giả nhân viên hành chính do Hạ từng làm giúp – anh đi xuyên qua hành lang khu C như một bác sĩ tăng ca, ánh mắt bình tĩnh, tay ôm túi tài liệu.

Đích đến là phòng nhân sự tầng 3, nơi bà Lê Thảo – vợ Phó Giám đốc – làm việc suốt hơn hai thập kỷ.


Cửa khóa. Nhưng ổ khóa đơn giản, và Hạ từng chỉ cho anh điểm chết trong khe cửa – Lâm dùng một đoạn thép mỏng, gảy nhẹ hai lần, cửa mở.

Phòng tối om. Không ai ở đó.

Anh rọi đèn pin, bước vào. Không khí lạnh buốt. Mùi thuốc thơm trộn lẫn thứ gì đó ngai ngái – như hương trầm đã cháy cũ.

Trên bàn là lịch công tác, một chậu cây nhỏ, và… một tấm hình gia đình: ông Khải, bà Thảo, và Trí – cười hiền từ như quảng cáo bảo hiểm.

Lâm nhìn kỹ tấm hình – phía sau có chữ viết tay:

“Gia tộc toàn vẹn – máu phải sạch.”


Anh bật đèn. Trong góc phòng có một tủ hồ sơ bằng gỗ cũ, ổ khóa bị niêm phong bằng bùa màu vàng – loại bùa cổ từng dùng trong đạo Mông Sơn để trấn vong.

“Giấu thứ gì cần đến bùa khóa... chắc chắn không hợp pháp.” – anh thầm nghĩ.

Lâm tháo chiếc bùa ra, lặng lẽ đốt. Một tia lửa xanh nhạt lóe lên rồi tắt ngấm. Anh mở tủ.


Bên trong không phải hồ sơ, mà là một bàn thờ nhỏ âm u.
Trên đó đặt một bức tượng nữ thần mặt che khăn đỏ, đôi mắt khảm hạt đá đen tuyền.
Trước tượng là ba bát hương, ghi tên:

  • M.N (Mai Nhi)

  • V.L (Vy Lê)

  • T.L (Trần Lệ)

Ba linh hồn. Ba cái tên. Ba cây hương đang cháy âm ỉ dù không ai thắp.


Lâm lùi lại. Không khí đặc quánh như bị trát keo lạnh.
Anh nhìn xuống dưới bệ thờ: một chiếc lọ thủy tinh chứa máu, và… bức ảnh của Hạ, kẹp trong mảnh giấy ghi chú:

“Linh hồn thứ tư. Cần hoàn tất trước trăng non.”

“Họ đang chuẩn bị tế Hạ…” – Lâm gầm lên, vội lục trong túi lấy lọ nước gừng và muối biển, vẽ vòng phá chú.

Anh dùng bút đỏ, vạch vòng quanh bàn thờ, rải muối, đổ gừng, rồi đốt bùa giải khí. Căn phòng rung nhẹ – như một tiếng nứt vỡ từ bên trong.


Ngay lúc đó, cửa sau phòng bật mở.

Lê Thảo xuất hiện. Áo blouse trắng, tóc búi cao, mặt không một cảm xúc.

“Anh tới rồi.” – bà nói, giọng đều đều như đang tiếp khách.

“Bà đang làm gì với những cô gái đó? Với cả Hạ?”

Bà Thảo bước chậm tới gần bàn thờ, nhấc bức tượng nữ thần lên, đặt xuống bàn:

“Tôi không giết ai cả.
Tôi chỉ… giữ lại những gì cần giữ.
Họ – những linh hồn lạc lõng, không nơi đi về,
tôi chỉ… thu nhận để bảo vệ gia đình mình.


Lâm nắm chặt tay:

“Bảo vệ bằng cách trói linh hồn người vô tội? Bằng cách biến con trai thành sát nhân?”

“Không.” – bà Thảo lạnh lùng.
“Tôi không bắt nó làm. Nó tự chọn. Nhưng khi nó chọn, tôi phải dọn hậu quả.”

“Bằng cách phong ấn người khác? Biến họ thành vật tế?”

“Cậu không hiểu đâu.
Trong y học, có người mổ để chữa.
Trong linh học, có người giết để cứu.”


Lâm bước tới, giật mạnh bức ảnh Hạ ra khỏi bàn thờ. Cùng lúc đó, ngọn lửa trong bát hương bùng lên.

Bóng tối trong căn phòng chuyển động. Những tiếng thì thầm rít lên như gió lùa qua nghĩa địa:

“Đừng cứu…
Đừng gỡ…
Ai cứu… phải thay.”

Bà Thảo gào lên:

“Cậu ngu ngốc! Một khi gỡ ra, linh hồn chưa đủ mạnh sẽ thoát mà không kiểm soát được!
Nó sẽ nhập ai đó bất kỳ!”


Tất cả ánh đèn vụt tắt.
Chỉ còn ánh sáng từ ngọn lửa cháy lan trên bát hương.
Gió từ đâu thổi rít. Hồ sơ bay tung. Cửa sổ đập mạnh.

Lâm ôm chặt ảnh Hạ, chạy khỏi phòng, vừa lúc bức tượng nữ thần vỡ vụn thành trăm mảnh.
Một tiếng hét chói lói vang lên – không phải của bà Thảo, cũng không phải của ai sống.


Sáng hôm sau, bà Lê Thảo rơi vào trạng thái hôn mê sâu – bất tỉnh, không còn phản ứng thần kinh.

Bệnh viện giấu kín, chỉ thông báo nội bộ là “tai nạn huyết áp.”

Lâm không nói với ai – chỉ lặng lẽ quay về.
Đêm đó, anh đặt bức ảnh Hạ trên bàn, mở lời khấn nhẹ:

“Em về được chưa? Anh đã gỡ được phong.”

Bên tai, giọng Hạ vang lên – nhẹ và yếu ớt:

“Em còn sống. Nhưng có ai… đang ở cùng em…”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!