hồn kiếm lệ

Chương 5: Món Quà Bí Ẩn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày mới lại bắt đầu tại ngọn núi nơi ngôi đền cổ đứng sừng sững. Lạc Hành thức dậy bên cạnh ngọn lửa nhỏ, mùi hương rừng núi lan tỏa theo làn gió sớm. Anh nhìn thanh kiếm trong tay, ánh sáng nhẹ phản chiếu trên lưỡi kiếm, như nhắc nhở rằng hành trình luyện kiếm thần chưa bao giờ là dễ dàng.

Huyền xuất hiện bên cạnh, vẻ mặt nghiêm nghị nhưng ánh mắt ẩn giấu một điều bí mật. Giọng trầm nhưng dịu vang:

— Hành à, hôm nay ta sẽ trao cho ngươi một món quà. Đây không chỉ là vật phẩm bình thường. Nó chứa linh lực, sẽ giúp ngươi luyện tập hiệu quả hơn và nhận ra tiềm năng chưa được khai phá. Nhưng đồng thời, nó cũng đi kèm thử thách và bí ẩn.

Hành kinh ngạc, nhìn Huyền với ánh mắt tràn đầy tò mò:

— Món quà gì vậy, thầy?

Huyền nở một nụ cười hiếm thấy:

— Thanh kiếm này, — ông đưa ra một thanh kiếm cũ, ánh sáng dịu chiếu từ lưỡi kiếm, — từng được các thế hệ luyện kiếm thần sử dụng. Ngươi phải tự mình khám phá cách dùng, tự mình học cách cảm nhận linh lực bên trong. Nó sẽ phản chiếu tâm trạng, tinh thần và cả nỗi sợ của ngươi.

Hành chạm tay vào chuôi kiếm, cảm giác lạnh chạy dọc cơ thể. Một luồng khí nhẹ len lỏi qua từng ngón tay, đến từng thớ cơ, làm anh rùng mình. Thanh kiếm dường như biết anh đang nghĩ gì, phản ứng với cảm xúc và nhịp tim của anh.

— Nhưng thầy, — Hành hỏi, — tại sao thầy lại trao cho con món quà này? Nó có an toàn không?

Huyền nhìn xa xăm:

— Không có gì an toàn tuyệt đối trên con đường luyện kiếm thần. Ngươi sẽ phải học cách đối mặt với mọi hiểm nguy, cả những điều xuất hiện từ bên trong bản thân. Thanh kiếm này sẽ thử thách ngươi. Nếu ngươi đủ dũng cảm và kiên nhẫn, nó sẽ trở thành đồng minh vững chắc; nếu không, nó có thể khiến ngươi mất phương hướng, thậm chí mất đi phần linh hồn quý giá nhất.

Hành lặng người, cảm nhận sức nặng của lời dặn. Anh hiểu rằng, đây không chỉ là vật chất, mà còn là một phần thử thách tinh thần. Dù sợ hãi, nhưng trái tim anh dâng lên một niềm háo hức lạ thường. Đây chính là cơ hội để anh tiến gần hơn đến con đường luyện kiếm thần.

Huyền đặt thanh kiếm vào tay Hành, giọng trầm nhưng dứt khoát:

— Ngươi hãy học cách cảm nhận nhịp đập của nó. Khi ra đòn, đừng chỉ dùng sức mạnh, mà còn dùng tâm trí để dẫn hướng. Thanh kiếm sẽ đáp lại nếu ngươi thật sự tập trung.

Hành hít một hơi dài, mắt nhắm lại, tâm trí hoàn toàn tập trung vào thanh kiếm. Anh cảm nhận từng cử động, từng rung động nhỏ từ lưỡi kiếm, như thể nó đang nói chuyện với anh. Mỗi nhát kiếm tưởng tượng chạm vào không khí đều tạo ra sóng rung nhẹ, khiến anh giật mình và nhận ra rằng, mọi chuyển động đều phải hòa hợp với nhịp thở và tinh thần.

— Ngươi đã sẵn sàng chưa? — Huyền hỏi, giọng nghiêm nghị.

— Sẵn sàng! — Hành đáp, giọng chắc nịch.

Huyền gật đầu, rồi bước lùi lại, quan sát. Lạc Hành bắt đầu luyện tập, mỗi bước chân, mỗi nhát kiếm đều phản chiếu tinh thần và cảm xúc. Thanh kiếm dường như biết anh đang lo lắng, căng thẳng, và ngay lập tức phản ứng, làm anh phải điều chỉnh nhịp thở, sự tập trung và động tác.

Thời gian trôi qua, Hành dần cảm nhận sự kết nối với thanh kiếm mạnh mẽ hơn. Anh thấy những hình ảnh ảo cảnh hiện ra: những chiến binh luyện kiếm trước đây, bóng ma đối thủ, và cả hình ảnh chính mình trong tương lai. Mỗi nhát kiếm, anh vừa học kỹ năng vừa học cách kiểm soát tâm trí, tinh thần, và cả nỗi sợ hãi bên trong.

Khi hoàng hôn buông xuống, ánh sáng đỏ chiếu qua khe cửa, tạo nên một khung cảnh huyền ảo. Hành đứng giữa sân, mồ hôi nhễ nhại nhưng ánh mắt sáng rực quyết tâm. Anh biết rằng món quà này không chỉ là thanh kiếm, mà còn là người thầy thầm lặng, thử thách và hướng dẫn anh qua từng bước đi trên con đường luyện kiếm thần.

Huyền tiến đến, ánh mắt dịu lại nhưng vẫn nghiêm nghị:

— Ngươi đã cảm nhận được tiềm năng trong thanh kiếm chưa? Mỗi tuyệt kỹ ngươi học sẽ đi kèm thử thách riêng. Ngươi phải chuẩn bị tinh thần, nếu không, lời nguyền sẽ xuất hiện.

— Thầy… con sẽ cố gắng. Dù phải trả giá thế nào, con cũng sẽ luyện thành kiếm thần, — Hành đáp, giọng đầy quyết tâm.

Huyền mỉm cười, ánh sáng từ thanh kiếm phản chiếu lên nền đá, tạo thành những tia sáng dịu nhưng mạnh mẽ:

— Tốt. Hãy luyện tập mỗi ngày. Khi ngươi cảm thấy đủ tự tin, ta sẽ dạy tuyệt kỹ cơ bản đầu tiên. Nhưng nhớ, ngươi không chỉ luyện kiếm, mà còn luyện cả tâm trí và linh hồn. Thanh kiếm sẽ thử thách tất cả.

Hành cầm thanh kiếm, ánh mắt nhìn về phía chân trời, nơi mặt trời vừa khuất sau dãy núi phủ sương. Anh biết rằng, hành trình phía trước đầy hiểm nguy và thử thách, nhưng cũng đầy hứng khởi và bí ẩn. Món quà bí ẩn này — thanh kiếm với linh lực tiềm ẩn — sẽ đồng hành cùng anh, mở ra một con đường mới, nơi võ học và huyền ảo hòa quyện.

Trong bóng tối của ngôi đền cổ, thanh kiếm tỏa ánh sáng dịu, như nhắc nhở rằng cuộc hành trình luyện kiếm thần đã bắt đầu, và Lạc Hành sẽ phải đối mặt với mọi thử thách, từ nỗi sợ hãi đến lời nguyền, từ chiến đấu với kẻ thù đến chiến đấu với chính bản thân.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×