hồn kiếm thiên thu

Chương 8: Nguyệt Hồn Lạc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trời về chiều, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ các dãy núi tuyết. Gió núi lạnh buốt, thổi từng cơn rít qua những tán cây, mang theo mùi đất ẩm và sương giá. Ngọc Thần cùng Diệp Thanh Hàn đang cùng nhóm chiến binh Diệp gia tuần tra núi cao sau trận bão tuyết ở thành cổ. Không khí căng thẳng, vì từ trận chiến trước, họ đã nhận ra âm mưu giang hồ không chỉ dừng lại ở thanh kiếm cổ, mà còn liên quan tới các thành trì, bí bảo của nhiều gia tộc khác.

Chợt, một tiếng la thất thanh vang lên từ hướng Đông, nơi rừng Nguyệt Hồn u tối. Ngọc Thần như nhận ra, tim đập dồn dập:

“Cô… Diệp Thanh Hàn?”

Người hầu báo tin hốt hoảng:

“Gia chủ… cô chủ Diệp Thanh Hàn… bị bắt! Bọn chúng đến từ phía Hắc Y Đao Phái, di chuyển rất nhanh, chỉ để tấn công và bắt cô ấy!”

Ngọc Thần nhíu mày, tay siết chặt chuôi kiếm. Thanh kiếm cổ rung lên như đáp lại mệnh lệnh từ linh hồn gia tộc, ánh sáng nhạt lóe lên, khiến bầu không khí quanh núi càng trở nên tĩnh lặng và nặng nề. Cậu không ngần ngại, lao theo hướng rừng Nguyệt Hồn, lòng vừa lo lắng vừa căm giận.

“Ta sẽ cứu cô ấy… dù phải đối mặt với cả giang hồ!” – cậu thầm nhủ.

Con đường xuyên rừng Nguyệt Hồn hiểm trở, phủ đầy sương mù dày đặc. Ngọc Thần nhảy qua từng tảng đá phủ tuyết, luồn qua các bụi cây gai, mỗi bước đi vừa nhanh vừa khéo. Tinh thần chiến đấu và sự nhạy bén từ các ngày luyện tập với Diệp Thanh Hàn giúp cậu vượt qua địa hình nguy hiểm.

Xa xa, bóng dáng nhóm cao thủ áo đen xuất hiện, mang theo Diệp Thanh Hàn. Ánh mắt cô lóe lên lo lắng khi nhìn thấy Ngọc Thần tiến gần. Cậu nhanh chóng quan sát tình hình: những kẻ bắt giữ đông và uyển chuyển, lợi dụng địa hình dốc và núi đá để cắt đường truy đuổi.

Ngọc Thần hít một hơi, nhẩm tính: phải dùng mưu trí, chứ không chỉ dựa vào sức mạnh. Cậu chọn một ngọn đồi nhỏ cao hơn, từ đó quan sát toàn bộ khu vực. Nhờ vậy, cậu phát hiện những lối đi ẩn và các điểm yếu trong đội hình kẻ địch.

“Chiêu này… phải kết hợp cả vận động khéo léo và chiến thuật…” – cậu tự nhủ.

Cậu lao xuống, tạo ra một loạt mưu kế đánh lạc hướng: đá lớn ném vào bụi cây, gây ra tiếng động làm một nhóm cao thủ quay lại, trong khi cậu lén tiếp cận từ phía khác. Những nhát kiếm của cậu vừa chuẩn xác vừa uyển chuyển, khiến kẻ địch bất ngờ, lần lượt bị vô hiệu hóa.

Diệp Thanh Hàn tận dụng cơ hội, tự giải thoát một phần, kết hợp cùng Ngọc Thần, tạo ra sự phối hợp ăn ý. Hai người cùng nhau thi triển các chiêu thức đã luyện tập lâu nay, như bức tường bạc giữa núi rừng và những kẻ thù nguy hiểm. Ánh sáng từ thanh kiếm cổ lóe lên, phản chiếu qua tuyết trắng, tạo nên cảnh tượng vừa hùng tráng vừa lãng mạn.

Những tên cao thủ còn lại cố gắng hợp lực, nhưng mỗi nhát kiếm đều bị Ngọc Thần đoán trước, phản công chính xác. Cậu nhận ra rằng sức mạnh của thanh kiếm không chỉ giúp chiến thắng, mà còn là chìa khóa để bảo vệ Diệp Thanh Hàn, giảm tối đa nguy cơ cho cô.

Cuối cùng, sau một loạt chiến đấu gay cấn, Ngọc Thần cùng Diệp Thanh Hàn đứng giữa rừng, bọn bắt giữ bị vô hiệu hóa, sương mù vẫn giăng khắp nơi nhưng không còn bóng đen uy hiếp. Cả hai đứng cạnh nhau, thở hổn hển, mồ hôi lẫn tuyết tan trên mặt, ánh mắt nhìn nhau chứa đựng sự biết ơn, tin tưởng, và một tình cảm ngày càng sâu sắc.

“Ngọc Thần… cậu thật sự dũng cảm. Nếu không có cậu…” – Diệp Thanh Hàn thở dài, ánh mắt lấp lánh.

Ngọc Thần nắm tay cô, giọng ấm áp:

“Ta sẽ luôn ở bên cô. Không ai, không thế lực nào có thể hại cô khi ta còn đứng đây.”

Trong khoảnh khắc yên tĩnh ấy, núi rừng tuyết trắng, tiếng gió, tiếng chim hạc xa xa như chứng kiến sự gắn kết của hai tâm hồn trẻ tuổi, vừa trải qua nguy hiểm, vừa trải nghiệm sức mạnh và trách nhiệm. Thanh kiếm cổ trong tay Ngọc Thần không chỉ là vũ khí, mà còn là sợi dây liên kết hai con người, là minh chứng cho lòng dũng cảm và tình cảm ngày càng sâu sắc.

Tuy nhiên, ánh mắt Ngọc Thần vẫn hướng xa, nơi bầu trời sương mù: cậu biết rằng âm mưu giang hồ vẫn chưa dừng lại, những kẻ thù mạnh hơn vẫn đang ẩn núp, và hành trình bảo vệ gia tộc, thanh kiếm, cũng như người mình yêu, còn dài và đầy hiểm nguy.

Chương 8 kết thúc, mở ra chương mới: âm mưu đen tối trong giang hồ dần lộ diện, Ngọc Thần phải đối mặt với thử thách khắc nghiệt hơn, và tình cảm giữa hai người sẽ được thử thách nhưng cũng càng bền chặt hơn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×