Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 102: Anh Tuyệt Đối Không Hối Hận.


trước sau

- Nhị ca, bây giờ Khiết Như thế nào rồi? Tại sao đột nhiên phát sốt chứ?

Khiết Như sau khi uống thuốc cuối cùng cũng chịu ngủ, tạm thời nhiệt độ cơ thể đã khống chế hoàn toàn, Diên Thúc Triệt trong lòng kỳ thật cũng an tâm.

Ngồi bên giường, vươn tay sờ lên má Khiết Như, vô thức lộ ra một nụ cười ấm áp.

- Tất cả đều do anh, nếu như anh không mang con bé ra bên ngoài, có lẽ con bé đã không như lúc nãy phát sốt. Cũng may bây giờ Khiết Như không sao rồi, nếu không anh sẽ rất đau lòng.

Diên Bảo đứng bên cạnh nghe thấy mấy lời này nói ra từ miệng Diên Thúc Triệt, liền thấy tâm trạng anh nặng nề, quan sát cử chỉ Diên Thúc Triệt dành cho Đồng Khiết Như, Diên Bảo thừa nhận những gì Diên Dục Luân lo lắng đều rất có cơ sở.

Diên Thúc Triệt 25 năm qua chưa từng yêu thích bất kỳ nữ nhân nào, không ngờ chỉ vừa gặp Đồng Khiết Như anh ấy liền trở nên như vậy, anh kỳ thật rất lo sợ điều Diên Dục Luân đề cập trước đó sẽ như vậy ứng nghiệm!

Nếu thật, Diên Thúc Triệt nhất định sẽ vì Đồng Khiết Như tự mình tổn thương mình!

Không được, anh không thể tiếp tục để điều này diễn ra!

Diên Bảo hít sâu vài cái, vươn tay, đặt lên vai Thúc Triệt.

- Nhị ca, em có chuyện này muốn nói rõ với anh, theo em đến thư phòng được không?

Lát sau, cả hai đều có mặt tại thư phòng, hai khuôn mặt tựa hồ tranh vẽ đối diện nhau, thông qua ánh mắt cũng ngầm hiểu được đối phương sắp sửa muốn nói gì.

Không gian tĩnh mịch bao trùm bầu không khí lạnh lẽo.

Diên Bảo càng không muốn dong dài, trực tiếp đi thẳng vào trọng tâm.

- Nhị ca, em biết anh vừa gặp đã thích Đồng Khiết Như, vì vậy, trước khi tình cảm này của anh đi xa hơn, coi như là em cầu xin anh, anh từ bỏ Khiết Như đi được không?

Diên Thúc Triệt không biểu hiện bất thường, ngược lại từ sớm đã biết rõ, liền vui vẻ đón nhận.

Anh thong thả, trả lời:

- Có một điều em đã nói sai rồi, anh không thích Khiết Như, anh là yêu Khiết Như, anh rất yêu Khiết Như.

Lời lẽ vừa vặn bóp chặt tim Diên Bảo, không khỏi kích động, nói:

- Sao có thể như vậy? Nhị ca, anh không thể yêu Khiết Như, con bé và anh vĩnh viễn không thể nào!

Diên Thúc Triệt không đổi sắc mặt.

- Anh biết, bởi vì trong lòng của Khiết Như chắc chắn vẫn còn rất nhiều vướng mắc với Duy Thần, thậm chí anh cho rằng, con bé còn yêu Hạo Duy Thần. Anh cũng có thể hiểu, anh hoàn toàn hiểu được vì sao con bé lại không thể quên được, bởi vì anh cũng giống như Khiết Như, càng quên đi một người, càng làm bản thân mình rất đau. Nhưng mà chuyện đó đều không còn quan trọng, quan trọng là anh rất yêu Đồng Khiết Như, từ lần đầu gặp mặt anh căn bản đã đấu tranh rất nhiều, cho đến cuối cùng anh nhận ra, anh vốn dĩ không quên được con bé.

- Nhị ca, anh biết rõ kết quả anh sẽ bị tổn thương, nhưng anh vẫn còn cố chấp yêu thương con bé sao? Với anh, với Khiết Như, thậm chí là nhà họ Hạo, nhất định sẽ vì chuyện này mà xâu xé lẫn nhau anh có biết hay không?

- EB, anh thừa nhận anh cố chấp, anh biết rõ kết quả nhưng vẫn không thể nào buông tay, là anh tự làm tự chịu. Coi như em tác thành cho anh đi được không? Đừng giống anh hai ép buộc anh buông tay Khiết Như nữa được không? Đoạn đường này là anh tự chọn, dù đến cuối cùng là anh bị bỏ lại, anh cũng không hối hận. Nếu như chúng ta thật sự là người thân, em có thể nào ủng hộ anh được không?

- Nhưng mà nhị ca...

- EB, anh đã nói hết lời rồi, em vẫn còn chưa hiểu trong lòng anh đang nghĩ gì sao? Khiết Như là mối tình đầu của anh, em có thể để anh theo đuổi con bé đến cùng đi được không?

Diên Bảo hít thở bầu không khí nhỏ bé trước mặt, chua xót cắn chặt răng, cuối cùng, cũng gật đầu.

Ánh mắt dành cho Thúc Triệt càng hiện rõ thống khiết.

- Được, Diên Thúc Triệt, đoạn đường này là anh lựa chọn, anh tuyệt đối không được hối hận. Nếu như một ngày nào đó em biết anh hối hận, em nhất định sẽ không tha cho anh đâu!

Dứt lời, Diên Bảo tức giận xoay nhanh người bỏ đi, bước chân vội vã vô cùng.

Diên Thúc Triệt ở lại với không gian tĩnh mịch, hơi cúi đầu, đau lòng cười một tiếng.

Giọng nói anh đanh thép:

- Phải, anh không hối hận, tuyệt đối không hối hận!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!