Hiện giờ vết thương ở chân Khiết Như đã dần ổn định lại, bác sĩ cũng nói có thể di chuyển như bình thường, tuy nhiên không được quá chủ quan, khi nào cảm thấy không ổn liền gọi anh đến khám.
Khiết Như nhân cơ hội chân vừa bình phục, hơn nữa lâu rồi không đi dạo xung quanh, hiếm khi có dịp liền nắm bắt thời điểm Phong Vũ Di ngỏ lời, cùng cô đi đến trung tâm mua sắm một số đồ cá nhân.
Sau khi hoàn tất, Vũ Di cùng nó bắt xe đi thẳng đến Diên gia, thăm hỏi sức khỏe hiện giờ của Đằng Diệp.
Đằng Diệp hôm qua bị sốt, thân nhiệt lên đến 35°, cũng may trong nhà còn có Diên Thúc Triệt là bác sĩ, nếu không đã không kịp ứng phó!
Bác Nhan dẫn cả hai lên phòng tìm Đằng Diệp, Diên Thúc Triệt sau khi cho Đằng Diệp uống thuốc xong, cảm thấy thân nhiệt em gái cũng đã ổn, nhanh chóng rời khỏi phòng.
Mở cửa đi ra liền va phải Khiết Như, Diên Thúc Triệt theo quán tính giữ lấy, không ngờ chỉ vừa chạm đến đã phản ứng hóa học, Diên Thúc Triệt căn bản thấy khó xử tột độ!
Anh ngây ngốc tại chỗ.
Phong Vũ Di đi phía sau, chứng kiến hết thảy, há hốc mồm.
Không phải chứ? Nét mặt bây giờ của nhị ca là đang bối rối sao?
Đồng Khiết Như thấp hơn Diên Thúc Triệt rất nhiều, vừa vặn ngang ngực anh, cơ thể lại bé nhỏ, chỉ một động tác cũng đã bị đối phương lấn át, ôm lấy như thế càng thuận lợi, dễ dàng.
Huống hồ đối phương là trai tân, xác suất rung động càng khó khống chế được!
Đồng Khiết Như bất cẩn như vậy cũng cảm thấy xấu hổ không kém, trong ngực đối phương ngửi được một mùi hương xa lạ, lập tức thức tỉnh đẩy Diên Thúc Triệt ra.
Diên Thúc Triệt giật mình lùi về sau, vẫn chưa thoát khỏi chấn động, trong lúc đó Khiết Như cũng đã kịp ngẩng đầu, không khỏi bối rối, nói:
- Xin lỗi, là em vô ý quá!
Diên Thúc Triệt nghe thấy liền bừng tỉnh, hai má đỏ như quả cà chua.
Anh chộn rộn đáp lại:
- Anh mới là người nên xin lỗi, không làm phiền hai đứa, anh đi trước!
Nói xong, Diên Thúc Triệt vội vã rời khỏi phòng Đằng Diệp.
Phong Vũ Di lấy lại tinh thần, đi đến choàng qua vai Khiết Như, thủ thỉ vào tai nó:
- Này, cảm giác được anh chồng tương lai của tao ôm thế nào? Có thấy hứng thú không?
Lập tức, Đồng Khiết Như lườm cô.
- Ăn nói linh tinh!
***
Diên Dục Luân lúc bước ra khỏi phòng để ý thấy Diên Thúc Triệt có biểu hiện bất thường, bèn theo em trai lên sân thượng.
Đến nơi, bắt gặp Thúc Triệt ngồi trầm ngâm trên ghế, mặt mũi lại không được tự nhiên, Diên Dục Luân liền hiếu kỳ đi đến, kéo ghế, ngồi xuống đối diện Diên Thúc Triệt.
Diên Thúc Triệt phát hiện người đến là anh trai, hơi sửng người, bối rối càng thể hiện rõ trong đôi mắt.
Mở miệng muốn hỏi liền bị Diên Dục Luân chặn lại.
- Anh vô tình nhìn thấy em một mình lên trên này, không biết có chuyện gì nên muốn lên xem sao, ngoài ra anh không có ý gì khác.
Diên Thúc Triệt thở phào, ừ một tiếng.
Từ nhỏ bọn anh chia nhau sống ở 3 nơi rất khác nhau, thời gian gặp mặt cũng rất ít, không nghĩ lại có lúc cùng sống chung một nhà, ít nhiều vẫn chưa kịp thích nghi.
Diên Dục Luân luận về mọi thứ đều giỏi giang hơn người, cá nhân ba anh cũng rất tin tưởng Diên Dục Luân, ngược lại là anh, anh luôn là người suy nghĩ khác bọn họ, theo đuổi ngành bác sĩ cũng là do anh chọn.
Lần này Diên Dục Luân quay về, chắc chắn cũng đã suy nghĩ kỹ!
Lại nói:
- Thúc Triệt, nói anh biết, có chuyện gì xảy ra với em vậy?