Nhận được điện thoại từ chỗ của Khả Mễ, lập tức gương mặt Hạo Duy Thần nặng nề, hơi thở anh lạnh giá.
- Khả Mễ, vất vả cho chị rồi!
Hạo Triệt Thăng dù nói thế nào cũng là ba của anh, cho dù ông ấy khi xưa rất tàn nhẫn, trực tiếp khiến Khiết Như không thông cảm cho anh, nhưng mà anh không thể vì vậy mà bỏ mặc ông ấy, mẹ của anh nhất định vì chuyện lần này sẽ đau lòng, với anh, bà cũng giống như Đồng Khiết Như, căn bản rất quan trọng!
Hiện giờ Hạo Triệt Thăng đang bệnh, anh có nên nhân cơ hội lần này quay về Việt Nam, cùng ông xóa bỏ mọi hiểu lầm hay không?
Hơn hai tháng anh rời khỏi Hạo gia, với Hạo Triệt Thăng mà nói chắc chắn đã là một đả kích rất lớn!
Khả Mễ ở đầu dây bên kia vẫn còn chưa tắt máy, tiếp tục nói:
- Đại thiếu gia, tuy nói lão gia lúc trước khiến cậu không thể nào thông cảm, nhưng mà thời gian trôi qua lâu như vậy, bây giờ cậu không thể vì ông ấy đau lòng sinh bệnh, trở về thăm ông ấy hay sao? Lại nói hai người là cha con, cậu đừng để bản thân cậu hối hận được không? Thứ lỗi tôi nhiều lời, nhưng mẹ của cậu, bà ấy rất muốn cậu quay về Việt Nam, cùng lão gia xóa bỏ mọi hiểu lầm, hơn nữa, ông ấy rất muốn gặp mặt Đồng tiểu thư, chính miệng nói xin lỗi cô ấy!
Nghe Khả Mễ nói đến đây, gương mặt anh tuấn bỗng trở nên phức tạp.
Mặc dù anh không chấp nhận việc ông gây ra với anh, nhưng mà Khả Mễ nói không sai, hai người là cha con, không thể vĩnh viễn làm kẻ thù.
Huống hồ Khiết Như bây giờ cũng đã xuất hiện bên cạnh anh, tuy nói bảo bối vẫn chưa đồng ý quay lại, nhưng anh tin, thời gian sẽ làm nó có cách nhìn khác hơn về anh, lúc đó chắc chắn sẽ cùng anh tái hợp!
Hạo Duy Thần rốt cuộc cũng thông suốt, gật nhẹ đầu:
- Được rồi, tôi nhất định sẽ sắp xếp để trở về, mọi chuyện ở đó nhờ vào chị.
Nói xong, Hạo Duy Thần tắt điện thoại, trực tiếp đến phòng tìm Thy Nhật.
Bên phía Hạo Thy Nhật từ sớm cũng đã nhận được thông tin ông anh vừa trở bệnh, cá nhân Hạo Triệt Thăng muốn gặp mặt Khiết Như, lúc Duy Thần đến tìm, anh căn bản thừa biết chú anh muốn nói gì, liền chủ động mở rộng cửa.
Hạo Duy Thần đến sofa ngồi xuống, trong lúc đó Hạo Thy Nhật cũng đi đến tủ lạnh, lôi ra hai lon bia, đem đến chỗ Duy Thần, tùy ý đặt xuống trước mặt anh, sau đó mới thong thả ngồi xuống phía đối diện.
Hiếm khi cùng Hạo Duy Thần bình tĩnh nói chuyện, Hạo Thy Nhật cũng không vội lên tiếng, thư giãn khui bia, xong xuôi uống một ngụm.
Hạo Duy Thần quan sát Hạo Thy Nhật, phỏng đoán cháu trai đã biết chuyện, không muốn dài dòng, đi thẳng vào trọng tâm.
- Chú biết cháu cũng giống như chú không nỡ rời xa Khiết Như, nhưng mà sự việc lần này rất nghiêm trọng, chú cần phải nói rõ với cháu.
Hạo Thy Nhật dừng lại, đặt lon bia lên bàn, nghiêm túc nhìn Duy Thần.
- Hạo Duy Thần, chú muốn mang Khiết Như đi cùng chú, về gặp người từng tổn thương nó hay sao? Nếu như vậy, cháu chỉ có thể nói với chú một câu, tuyệt đối không thể nào!