hồn về cung đình

Chương 4: Lập chiến thuật sinh tồn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ hai trong cung, Lý Mạn thức dậy khi ánh bình minh vừa nhảy qua rèm lụa. Không gian vẫn im lìm, chỉ có tiếng gió khẽ thổi qua các cửa sổ, khiến rèm lay động như đang thì thầm những bí mật chưa được hé lộ. Cô ngồi dậy, nhìn quanh căn phòng sang trọng nhưng đầy áp lực, nhẩm tính kế hoạch cho ngày mới. Phải học nhanh, phải sống sót, và… phải khéo léo hơn bất cứ ai trong cung.

Ngay khi cô bước ra sân, thái giám dẫn đường đã đứng sẵn, nghiêm nghị báo:

“Tiểu thư, hôm nay sẽ là buổi huấn luyện nghi thức cung đình và lễ nghi với phi tần.”

Lý Mạn gật đầu, trong lòng ghi nhớ: Mỗi buổi tập, mỗi lời nói, mỗi hành động đều là bài học sinh tồn.

Buổi huấn luyện bắt đầu trong phòng lớn, nơi các phi tần xinh đẹp, trang phục rực rỡ, đứng thành hàng chờ đợi. Ánh mắt họ vừa tò mò vừa ganh ghét, theo dõi từng cử chỉ của Lý Mạn. Một phi tần bước tới gần, giọng mỉa mai:

“Tiểu thư mới, liệu hôm nay cô có học được cách giữ thăng bằng trong váy áo nặng không nhỉ?”

Lý Mạn mỉm cười, cúi đầu lễ phép, nhưng trong lòng đã tính: Cô ấy muốn thử mình, vậy thì mình sẽ chứng minh bằng trí thông minh. Cô quan sát hành vi của các phi tần xung quanh, nhận ra những người hay dòm ngó cô, những người trung thành với Hoàng tử, và cả thái giám tinh ranh đang âm thầm theo dõi. Mỗi người đều có động cơ riêng, và cô phải biết cách khai thác thông tin này.

Trong lúc luyện tập nghi thức, Hoàng tử Triệu Dật bước vào. Áo bào tím thẫm, ánh mắt sắc bén, anh lặng lẽ quan sát cô. Lý Mạn cảm nhận được áp lực: Anh ta đang đánh giá mình từng chi tiết nhỏ nhất. Cô nén tim đập, cố gắng giữ dáng điệu thanh tao nhưng vẫn chủ động quan sát.

Buổi trưa, trong lúc các phi tần nghỉ giải lao, một phi tần ganh ghét lại tiếp cận:

“Người mới, hôm nay sẽ là lần thử thách thật sự. Cố gắng đừng làm bẽ mặt mình.”

Lý Mạn mỉm cười, cúi đầu: “Cảm ơn, tôi sẽ cẩn thận.” Nhưng trong lòng, cô đã lập chiến lược: quan sát từng hành động của cô ta, phân tích yếu điểm, và tìm cách biến mối đe dọa thành lợi thế. Cô quyết định theo dõi phi tần này bí mật, ghi nhớ thói quen và sơ hở.

Chiều đến, Hoàng tử Triệu Dật dẫn Lý Mạn đi tham quan khu vực cung cấm. Ánh mắt anh vẫn sắc bén, theo dõi mọi cử chỉ của cô, nhưng không nói gì. Cô nhận ra rằng mỗi hành động của mình đều được đánh giá, mỗi lời nói đều được ghi nhớ. Nhưng thay vì sợ hãi, Lý Mạn cảm thấy hưng phấn: Mình sẽ chứng minh trí tuệ hiện đại cũng có thể chiến thắng mưu mô cổ xưa.

Khi trời xế chiều, cô bước vào phòng học binh pháp cùng cận thần. Đây là một phòng đặc biệt, nơi Triệu Dật giảng về chiến lược, quyền lực và âm mưu triều đình. Lý Mạn chăm chú lắng nghe, đồng thời liên tưởng các chiến lược hiện đại với những tình huống cung đình: Nếu áp dụng logic hiện đại, mình có thể dự đoán bước đi của kẻ thù, tìm ra đồng minh và tạo lợi thế cho bản thân.

Một cận thần lão luyện nhận ra sự nhạy bén của cô, khẽ gật đầu với Hoàng tử. Triệu Dật nhìn Lý Mạn, ánh mắt khó nắm bắt nhưng thoáng chút hài lòng: Người này không hề yếu đuối. Có tiềm năng…

Buổi tối, trong phòng riêng, Lý Mạn ngồi ghi chú lại mọi chi tiết của ngày hôm nay:

Ai là phi tần ganh ghét

Ai là thái giám tinh ranh

Ai là đồng minh tiềm năng

Từng cử chỉ, lời nói, ánh mắt của Hoàng tử Triệu Dật

Cô tự nhủ: Nếu muốn tồn tại và nổi bật, phải học cách chơi trò chơi quyền lực, nhưng cũng phải khéo léo giữ trái tim và trí tuệ hiện đại.

Đêm đó, trong giấc ngủ, hình ảnh Hoàng tử đứng giữa sân cung, ánh mắt sắc bén và lạnh lùng vẫn ám ảnh cô. Cô mỉm cười khẽ: Đây mới chỉ là bước đầu. Mình sẽ sống sót, và sẽ khiến anh ấy phải nhìn mình với ánh mắt khác.

Sáng hôm sau, Lý Mạn thức dậy với tinh thần hăng hái, chuẩn bị cho buổi học tiếp theo về lễ nghi cung đình, nhưng trong lòng đã vạch ra một kế hoạch toàn diện: vận dụng trí thông minh hiện đại, quan sát và phân tích hành vi, chiếm được lòng tin của Hoàng tử và tạo sự chú ý trong cung. Cô biết, hậu cung không chỉ là nơi để sống sót, mà còn là nơi để chứng minh trí tuệ và bản lĩnh, biến thử thách thành cơ hội, và từng bước đi đến vị thế cao hơn.

Ngày thứ hai khép lại, Lý Mạn cảm nhận được một điều rõ ràng: trong cung, không ai yếu đuối có thể tồn tại; và cô, với trí thông minh và sự kiên cường, sẽ trở thành một thế lực mà bất cứ ai cũng phải dè chừng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×