hồn về cung đình

Chương 5: Bước đầu gần gũi Hoàng tử


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ ba trong cung, ánh bình minh chiếu qua khung cửa sổ, nhuộm vàng căn phòng rộng lớn. Lý Mạn thức dậy với cảm giác vừa hồi hộp vừa hứng khởi. Sau hai ngày trải qua nghi lễ, học binh pháp và quan sát cung đình, cô nhận ra rõ ràng: sự chú ý của Hoàng tử không chỉ là áp lực, mà còn là cơ hội.

Khi bước ra sân, cô thấy Triệu Dật đã đứng chờ ở khuôn viên cung cấm, ánh mắt lạnh nhưng tinh tế dõi theo từng bước chân của cô. Gió nhẹ thổi, làm bay lớp váy thêu rồng phượng, và trong khoảnh khắc ấy, Lý Mạn cảm nhận rõ sự xa cách nhưng đầy quyền lực của anh. Cô hít một hơi, tự nhủ: Hôm nay, mình sẽ chủ động tiếp cận anh ấy… nhưng phải khéo léo.

Buổi sáng bắt đầu bằng việc hướng dẫn lễ nghi nâng cao. Các phi tần khác đều cố gắng tỏ ra xinh đẹp, thanh tao, nhưng ánh mắt vẫn đầy tính toán. Một phi tần mới xuất hiện, tuổi còn trẻ, nhưng ánh mắt sắc bén và lạnh lùng, ngay lập tức hướng về cô với vẻ ganh ghét. Lý Mạn lặng lẽ quan sát, ghi nhớ từng cử chỉ, từng ánh mắt. Cô hiểu rằng: trong cung, biết trước bước đi của kẻ thù là vũ khí sống còn.

Khi lễ nghi tạm nghỉ, Triệu Dật bước tới, giọng trầm:

“Tiểu thư, hôm nay sẽ thử một phương pháp khác. Ta muốn nghe suy nghĩ của người.”

Lý Mạn nhíu mày, nhưng lập tức mỉm cười: Đây là cơ hội để gần gũi, nhưng cũng là thử thách. Cô bước tới, cúi đầu lễ phép:

“Vâng, xin Hoàng tử chỉ giáo.”

Triệu Dật đưa mắt nhìn cô, ánh mắt sắc bén như đang soi thấu tâm can. Nhưng lần này, anh không chỉ quan sát, mà còn trao cơ hội:

“Trong cung, sự thông minh và sự tinh tế đôi khi quan trọng hơn lễ nghi. Hãy cho ta thấy điều đó.”

Lý Mạn hít sâu, bắt đầu kể về cách cô quan sát và phân tích cung đình: ai là đồng minh, ai là kẻ thù, từng hành vi, từng thói quen, và cách cô dự đoán hành động của các phi tần và thái giám. Ánh mắt Hoàng tử dần dịu lại, thoáng chút ngạc nhiên: Người này… không chỉ thông minh, mà còn dũng cảm.

Sau cuộc trò chuyện, Triệu Dật đề nghị cùng cô đi dạo trong khuôn viên cung. Gió chiều thổi qua, hương hoa cỏ lan tỏa, tạo ra khoảnh khắc hiếm hoi dịu dàng giữa cung đầy nghiêm nghị. Anh hỏi về cảm nhận của cô về cung đình và phi tần, thái giám, cũng như các nghi lễ. Lý Mạn trả lời chân thành nhưng khéo léo, vừa tỏ ra lễ phép vừa tinh tế, khiến Triệu Dật dần có cảm giác gần gũi hơn.

Trong lúc đi dạo, họ gặp một nhóm phi tần, một số nhìn cô với ánh mắt ganh ghét, nhưng Lý Mạn biết cách giữ khoảng cách vừa đủ, đồng thời dùng kiến thức hiện đại để quan sát và phân tích tình huống. Triệu Dật đứng bên cạnh, ánh mắt vừa quan sát vừa bảo vệ. Lý Mạn cảm nhận được: sự chú ý của Hoàng tử giờ đây không chỉ là quyền lực, mà còn là sự bảo vệ tinh tế.

Chiều đến, khi trở về phòng, Lý Mạn nhận thấy một chiếc trâm nhỏ được đặt trên bàn, kèm theo lời nhắn của Hoàng tử: “Hãy giữ nó cẩn thận, như giữ lòng tin của ta.” Trâm không chỉ là vật trang sức, mà còn là tín hiệu đặc biệt, biểu tượng quyền lực và quan hệ giữa họ. Lý Mạn cẩn thận đặt trâm vào hộp, trong lòng thầm nghĩ: Mình phải trân trọng cơ hội này và dùng trí tuệ để biến nó thành lợi thế.

Tối đến, trong phòng riêng, Lý Mạn ngồi ghi lại toàn bộ sự kiện trong ngày. Cô phân tích từng chi tiết: ánh mắt, cử chỉ, lời nói của Hoàng tử, phi tần, thái giám, và các mối quan hệ. Cô nhận ra rằng mỗi chi tiết nhỏ đều có thể trở thành manh mối, tạo ra cơ hội để tồn tại và chiếm ưu thế.

Trong giấc ngủ, hình ảnh Triệu Dật đứng giữa cung, ánh mắt sắc bén nhưng dịu dàng thoáng qua, vẫn ám ảnh cô. Lý Mạn mỉm cười, thầm nhủ: Ngày hôm nay là bước đầu. Mình đã tạo được khoảng cách gần gũi, vừa tinh tế vừa an toàn. Còn nhiều thử thách phía trước, nhưng với trí thông minh và bản lĩnh, mình sẽ sống sót và thậm chí chiếm được lòng tin của Hoàng tử.

Ngày tiếp theo hứa hẹn nhiều cơ hội hơn: học binh pháp nâng cao, tham gia nghi lễ quan trọng, và tạo ấn tượng sâu sắc với Hoàng tử mà vẫn phòng ngừa phi tần ganh ghét và thái giám tinh ranh. Lý Mạn biết rằng đây mới chỉ là bước khởi đầu trong hành trình sinh tồn và khẳng định bản lĩnh của mình trong cung đầy quyền lực và mưu mô.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×