Cuộc sống 24/7 dưới sự giám sát của Lãnh Hàn Phong khiến Hạ Băng luôn phải cảnh giác. Cô tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc khoảng cách 1 mét, cố gắng tránh mọi cái chạm vô tình hay cố ý, đặc biệt là sau "trừng phạt" trong xe và sự căng thẳng bên cánh cửa thông phòng.
Tuy nhiên, cô biết cô không thể kiểm soát được những người phụ nữ trong quá khứ của Lãnh Hàn Phong.
Gặp Gỡ Bất Ngờ:
Trong một buổi trưa, Hạ Băng đi cùng Hàn Phong đến một nhà hàng cao cấp để dùng bữa trưa công việc. Khi họ đang thảo luận về một dự án sáp nhập, một người phụ nữ xinh đẹp, kiêu sa, với mái tóc xoăn gợn sóng và đôi mắt sắc sảo, tiến lại bàn của họ.
"Hàn Phong. Anh vẫn lạnh lùng như vậy sao?" người phụ nữ nói, giọng cô ta đầy vẻ quen thuộc và mỉa mai.
Hàn Phong ngước lên, vẻ mặt anh ta thoáng qua một tia khó chịu, nhưng nhanh chóng bị thay thế bằng sự thờ ơ lạnh lùng.
"Lý Ánh Vy. Thật bất ngờ. Tôi không nghĩ cô còn ở trong thành phố này."
Ánh Vy không quan tâm đến sự lạnh nhạt của anh ta. Cô ta đảo mắt nhìn Hạ Băng, đánh giá từ đầu đến chân.
"Ồ, đây là... thư ký mới của anh sao? Trông khá trẻ. Anh lại đổi gu nhanh vậy à, Hàn Phong?"
"Đây là Trần Hạ Băng, Trợ lý Điều hành Cao cấp của tôi," Hàn Phong nói, giọng anh ta mang sự bảo vệ rõ rệt, điều này khiến Hạ Băng ngạc nhiên. "Cô ấy là một chuyên gia. Không phải là thứ để cô đánh giá."
Ánh Vy cười khẩy, ngồi xuống ghế trống bên cạnh Hạ Băng, gần như phớt lờ Hàn Phong.
"Trần Hạ Băng," Ánh Vy nói, giọng cô ta chuyển sang tông trầm thấp hơn, đầy sự cảnh báo. "Cô có biết anh ta là người như thế nào không? Anh ta là một kẻ chết tiệt. Một kẻ tàn nhẫn. Tôi từng là trợ lý của anh ta, cũng từng nghĩ mình đặc biệt."
Hạ Băng cảm thấy căng thẳng dâng lên. Cô biết Ánh Vy đang cố ý gây chiến.
"Tôi chỉ quan tâm đến công việc của tôi," Hạ Băng đáp lại một cách lạnh lùng nhất có thể.
"Công việc?" Ánh Vy cười lớn. "Anh ta sẽ nói với cô rằng cô là độc nhất, rằng cô là đối tác không thể thay thế. Nhưng cuối cùng, cô cũng sẽ chỉ là một người phụ nữ khác trong bộ sưu tập của anh ta. Anh ta sẽ dùng cô, vắt kiệt cô, và khi cô không còn giá trị, anh ta sẽ vứt bỏ cô không chút hối tiếc."
Ánh Vy nghiêng người về phía Hạ Băng, thì thầm. "Cô có biết anh ta đã làm gì với tôi không? Anh ta đã hủy hoại sự nghiệp của tôi chỉ vì tôi dám yêu cầu một danh phận. Anh ta chỉ biết đến quyền lực và kiểm soát. Tình yêu... đối với anh ta, đó là một trò chơi."
Hàn Phong, người đã im lặng theo dõi cuộc trò chuyện, đột nhiên lên tiếng, giọng nói anh ta lạnh hơn cả băng.
"Ánh Vy, tôi nghĩ cô đã nói đủ. Nếu cô không có việc gì khác, hãy rời đi. Cô đang làm ảnh hưởng đến bữa trưa công việc của tôi."
"Tôi sẽ đi," Ánh Vy đứng dậy, nhưng trước khi đi, cô ta đặt một ngón tay lên vai Hạ Băng, ánh mắt cô ta đầy sự thương hại giả tạo. "Hãy nhớ lời cảnh báo của tôi, cô gái. Với Lãnh Hàn Phong, Hợp đồng công việc luôn có một điều khoản ẩn: Giá phải trả là trái tim cô."
Mâu Thuẫn Nảy Sinh:
Sau khi Ánh Vy rời đi, Hạ Băng ngồi im lặng, cảm thấy run rẩy. Lời nói của người phụ nữ đó như một mũi kim đâm vào tâm trí cô.
"Cô ấy là ai?" Hạ Băng hỏi, giọng cô khô khốc.
"Là một đối tác cũ," Hàn Phong đáp, thái độ anh ta trở lại lạnh lùng và không hề có sự cảm xúc. "Và là một người phụ nữ bị ám ảnh. Đừng để lời nói của cô ta ảnh hưởng đến cô."
"Cô ta từng là trợ lý của anh," Hạ Băng nói, nhìn thẳng vào anh ta. "Và cô ta nói rằng anh đã hủy hoại cô ta."
Hàn Phong đặt dao nĩa xuống, nhìn cô bằng ánh mắt sắc lạnh.
"Cô ấy đã cố gắng lợi dụng vị trí của mình để tống tiền tôi. Cô ấy đã vượt qua ranh giới giữa công việc và cá nhân. Tôi đã dạy cho cô ta một bài học."
"Và anh đã dạy cô ta bằng cách hủy hoại sự nghiệp của cô ta sao?"
"Tôi là một doanh nhân, Hạ Băng. Tôi không chấp nhận sự phản bội. Cô nên học từ cô ta. Ranh giới của cô là sự tôn nghiêm thể xác. Ranh giới của tôi là sự trung thành tuyệt đối. Nếu cô vi phạm, hậu quả sẽ khủng khiếp hơn cô tưởng."
Hạ Băng hiểu rằng, lời nói của Hàn Phong không chỉ là một lời giải thích, mà là một lời đe dọa trực tiếp. Cô biết anh ta tàn nhẫn. Cô đã thấy điều đó trong cách anh ta đối xử với cô. Nhưng việc nghe về sự tàn nhẫn đó trong chuyện tình cảm khiến cô bắt đầu sợ hãi.
Cảm Xúc Bất Định:
Trở về căn hộ, Hạ Băng không thể tập trung làm việc. Lời cảnh báo của Ánh Vy cứ vang vọng trong đầu cô. Cô biết, bất chấp những quy tắc và sự bảo vệ mà cô tự đặt ra, cô đang bắt đầu bị cuốn hút vào sự phức tạp và quyền lực của Lãnh Hàn Phong.
Cảm giác bị anh ta chiếm hữu, từ việc ép cô mặc chiếc đầm đen, đến nụ hôn trừng phạt, tất cả đều tạo ra một sự kích thích nguy hiểm. Sự sợ hãi và khao khát hòa lẫn vào nhau.
Tối đó, khi Hàn Phong đang tắm, Hạ Băng lại tiến đến cánh cửa thông phòng bị che sau bức tranh. Cô lắng nghe. Cô có thể nghe thấy tiếng nước chảy, và tưởng tượng ra cơ thể rắn chắc của anh ta.
Cô nhớ lại lời của Ánh Vy: Anh ta là một kẻ chết tiệt.
Cô tự hỏi, liệu có một kẽ hở nào trong lớp vỏ lạnh lùng, tàn nhẫn đó không? Liệu cô có thể tìm ra được điểm yếu của anh ta, trước khi anh ta tìm ra điểm yếu của cô?
Trong khoảnh khắc đó, Hạ Băng nhận ra: Cô đã không còn sợ hãi anh ta một cách đơn thuần nữa. Cô bắt đầu tò mò về người đàn ông này. Và sự tò mò đó là nguy hiểm nhất. Nó có thể là con đường ngắn nhất dẫn cô đến sự hủy diệt mà Ánh Vy đã cảnh báo.