hợp đồng của kẻ chết tiệt

Chương 8: NỤ HÔN BUỘC TỘI


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau sự cố trong căn hầm rượu, mối quan hệ giữa Hạ Băng và Lãnh Hàn Phong trở nên phức tạp hơn. Cô không còn cảm thấy sợ hãi một cách đơn thuần, mà thay vào đó là sự tò mò và một cảm giác căng thẳng tiềm ẩn. Cô nhận ra sự dịu dàng nguy hiểm của anh ta, nhưng cũng biết rõ bản chất chiếm hữu và tàn nhẫn của anh.

Cuộc Gặp Gỡ Với Đối Tác Khó Tính:

Hàn Phong và Hạ Băng tham dự một buổi dạ tiệc ngoại giao cấp cao để ký kết một hợp đồng hợp tác quan trọng với Tập đoàn Shiroishi của Nhật Bản. Đối tác chính là ông Sato, một người đàn ông truyền thống và cực kỳ khó tính.

Trong buổi tiệc, Hạ Băng luôn đứng sát Hàn Phong, tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc của anh ta. Tuy nhiên, một sự cố không mong muốn đã xảy ra.

Lý Ánh Vy, tình cũ của Hàn Phong (người đã cảnh báo Hạ Băng ở Chương 5), xuất hiện tại buổi tiệc. Cô ta tiếp cận ông Sato, người vừa ký vào biên bản ghi nhớ hợp tác.

"Ông Sato," Ánh Vy nói bằng tiếng Nhật lưu loát. "Tôi nghĩ ông nên xem xét lại đối tác của mình. Lãnh Hàn Phong là một doanh nhân tuyệt vời, nhưng về mặt đạo đức... anh ta lại thường xuyên lợi dụng các cô gái trẻ, đặc biệt là những trợ lý không có kinh nghiệm như cô Trần đây."

Ánh Vy cố tình tạo ra một sự hiểu lầm, ám chỉ rằng Hạ Băng chỉ là một "món quà" đổi lấy hợp đồng, và Hàn Phong là người không đáng tin cậy.

Ông Sato, người rất coi trọng đạo đức kinh doanh và sự trung thực, lập tức nhíu mày, nhìn Hàn Phong với ánh mắt nghi ngờ. Sự căng thẳng bao trùm cả khu vực.

Chiến Thuật Bất Ngờ:

Hàn Phong, người đang đứng cạnh Hạ Băng, nhận ra tình hình nguy hiểm. Một hợp đồng trị giá hàng tỷ đô la đang đứng trước nguy cơ đổ vỡ chỉ vì sự ghen ghét của một người phụ nữ.

Anh ta nhìn thẳng vào Hạ Băng, ánh mắt anh ta đầy sự quyết đoán và một chút gì đó... xin lỗi?

Trước khi Hạ Băng kịp phản ứng, Lãnh Hàn Phong đột ngột nắm lấy vai cô, kéo cô về phía mình, và đặt một nụ hôn lên môi cô.

Lần này, nụ hôn không hề thô bạo hay trừng phạt như trong thang máy. Nó là một nụ hôn mạnh mẽ, dứt khoát, nhưng đầy tình cảm và sự khẳng định. Anh ta giữ cô bằng cả hai tay, như thể cô là người phụ nữ duy nhất trên thế giới này, và anh ta đang cố gắng bảo vệ cô.

Nụ hôn kéo dài, công khai và đầy khiêu khích, trước sự chứng kiến của mọi người.

Sau đó, Hàn Phong buông cô ra, nhưng vẫn giữ tay cô. Anh ta quay sang ông Sato, khuôn mặt anh ta lạnh lùng và tự tin.

"Xin lỗi, ông Sato. Tôi hơi mất kiểm soát một chút khi ở bên Vị hôn thê của mình," Hàn Phong nói bằng tiếng Nhật trôi chảy. "Trần Hạ Băng không chỉ là trợ lý của tôi. Cô ấy là tương lai của tôi. Mọi tin đồn về việc tôi 'lợi dụng' cô ấy đều là sự phỉ báng nhắm vào mối quan hệ nghiêm túc của chúng tôi. Tôi đã yêu cầu cô ấy làm việc 24/7 vì chúng tôi không thể tách rời nhau, dù là trong công việc hay cuộc sống."

Anh ta siết chặt tay Hạ Băng, ánh mắt anh ta đầy sự chiếm hữu, nhưng cũng đầy sự bảo vệ.

Ông Sato, người đã chứng kiến cảnh thân mật và nghe lời tuyên bố hùng hồn, đã mỉm cười và gật đầu. "Tôi hiểu, Tổng giám đốc Lãnh. Tôi xin lỗi vì sự hiểu lầm. Chúc mừng hai người."

Sự Thật Phía Sau Nụ Hôn:

Hợp đồng được cứu vãn. Ánh Vy thất bại và rời đi trong sự tức giận.

Khi họ rời buổi tiệc, Hạ Băng vẫn còn bàng hoàng. Cô nhìn chằm chằm vào Hàn Phong, cảm thấy lồng ngực mình vẫn còn nhói đau.

"Tại sao anh lại làm vậy?" Hạ Băng hỏi, giọng cô lạc đi. "Anh đã dùng tôi... để cứu hợp đồng."

Hàn Phong không phủ nhận. "Đúng. Đó là cách duy nhất để xóa bỏ lời buộc tội của cô ta. Ông Sato không chấp nhận sự không đạo đức, và tôi phải chứng minh rằng tôi yêu cô."

"Nhưng anh đã nói anh không cần tình nhân, không cần sự dâng hiến thể xác," Hạ Băng nói, cảm thấy bị phản bội.

Hàn Phong dừng lại. Anh ta xoay người, đẩy cô vào một góc khuất trên hành lang vắng vẻ. Anh ta nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt anh ta không còn sự lạnh lùng giả dối nữa, mà đầy sự phức tạp.

"Hạ Băng," anh ta nói, giọng anh ta khàn và chứa đầy sự giằng xé. "Lần đầu trong thang máy là sự trừng phạt. Nhưng lần này... nó không chỉ là diễn kịch."

Anh ta tiến lại gần, cúi xuống, thì thầm vào tai cô, hơi thở anh ta nóng bỏng.

"Khi cô ta nói cô là của tôi, tôi đã cảm thấy một sự giận dữ mà tôi chưa từng có. Khi tôi hôn cô, tôi muốn cả thế giới thấy rằng cô thuộc về tôi. Cảm xúc đó... là sự thật."

Hạ Băng cảm thấy tim cô đập như điên. Cô có thể cảm nhận được sự chân thật trong lời nói của anh ta, nhưng cũng là sự nguy hiểm tiềm ẩn.

"Anh... anh đang nói dối," cô lùi lại.

Hàn Phong lắc đầu. Anh ta đưa tay ra, nhẹ nhàng chạm vào môi cô, nơi nụ hôn vẫn còn vương lại.

"Cô đã ký hợp đồng 3 năm với tôi. Cô đã chấp nhận sự chiếm hữu của tôi. Cô đã ngủ trong phòng cách phòng tôi một bức tường. Cô đã trải qua nỗi sợ hãi trong căn hầm rượu với tôi. Cô nghĩ rằng sau tất cả những điều đó, chúng ta vẫn có thể giữ ranh giới của mình sao?"

Anh ta cười nhẹ, nụ cười đó đầy sự mỉa mai và sự thú nhận.

"Trò chơi này đã không còn là công việc nữa, Hạ Băng. Nó đã trở thành cảm xúc. Và cô, là người đã khơi dậy nó."

Anh ta rời đi, để lại Hạ Băng đứng một mình. Cô chạm tay lên môi mình. Nụ hôn đó, dù là vì công việc, đã khiến cô nhận ra rằng, sự kháng cự của cô đã thất bại. Cô không chỉ bị cuốn vào trò chơi của anh ta, mà chính cô cũng đã bắt đầu cảm nhận được sự khao khát nguy hiểm đối với kẻ chết tiệt này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×