Lời tuyên bố lạnh lùng và thách thức của Hàn Phong không làm An Nhiên nao núng, trái lại, nó thổi bùng ngọn lửa quyết tâm trong cô. Cô không thể chấp nhận Thanh Trúc là quân cờ trong ván cờ trả thù tàn nhẫn của anh rể. Lợi dụng việc Hàn Phong đi làm và chị gái Thanh Trúc bận rộn với các buổi tiệc xã giao sau hôn lễ, An Nhiên bắt đầu hành động. Mục tiêu của cô là căn phòng bị khóa kín nằm liền kề thư viện của Hàn Phong, nơi cô đoán có chứa những tài liệu quan trọng. Cô là một chuyên gia máy tính không chuyên, dễ dàng vô hiệu hóa hệ thống bảo mật nhỏ của căn phòng. Khi cánh cửa bật mở, mùi giấy cũ và bụi bặm xộc vào mũi, báo hiệu đây là một phòng lưu trữ bí mật.
Sau gần một giờ tìm kiếm căng thẳng, tay cô chạm phải một chiếc hộp khóa kỹ được giấu dưới sàn nhà. Phá khóa bằng một dụng cụ đơn giản mang theo, An Nhiên mở hộp. Bên trong là một tập hồ sơ dày cộp mang tên "Dự án Phục thù Lục Thị" và một bức ảnh cũ. Hồ sơ chi tiết về việc Hàn Phong đã dùng mọi nguồn lực để thâu tóm các công ty con của Lục Thị – gia tộc cô – và các bước đi nhằm làm suy yếu nền móng kinh tế của họ. Kế hoạch này đã được ấp ủ từ nhiều năm, và cuộc hôn nhân với Thanh Trúc chính là đòn giáng cuối cùng, giúp anh ta tiếp cận những bí mật thương mại cốt lõi. An Nhiên sững sờ, nước mắt cô trào ra không phải vì sợ hãi, mà vì nỗi đau bị phản bội. Chị gái cô đã bị lừa dối một cách trắng trợn. Cô lật mặt sau bức ảnh cũ: Hàn Phong khi còn trẻ đứng cạnh một người phụ nữ lớn tuổi và một cô bé đầy vết thương. Dòng chữ nguệch ngoạc khắc sâu vào tâm trí cô: “Món nợ máu, phải trả bằng tất cả những gì các người yêu quý nhất.”
An Nhiên mang theo tập hồ sơ và bức ảnh, quyết định đối chất với Hàn Phong ngay lập tức. Cô đợi anh ta về nhà, đứng thẳng tại sảnh chính. Khi Hàn Phong bước vào, vẻ ngoài lịch lãm không một chút tì vết, anh ta thoáng ngạc nhiên khi thấy cô em vợ đứng đợi, trên tay là tập tài liệu. "Anh rể," cô gọi, giọng lạnh buốt. Cô ném tập hồ sơ xuống bàn kính, tạo ra một tiếng động lớn. "Anh giải thích đi." Hàn Phong không hề bối rối. Anh ta chậm rãi cởi áo khoác vest, đặt xuống, rồi ung dung tiến đến rót một chút rượu mạnh. "Em rất thông minh, An Nhiên," anh ta nhấp một ngụm rượu. "Tập tài liệu đó là chính xác, không sai một chữ nào. Anh cưới chị em để phá hủy Lục gia."
Sự thẳng thắn tàn nhẫn này khiến An Nhiên nghẹt thở. "Anh... đồ khốn nạn! Anh dám lừa dối chị tôi, lợi dụng cô ấy!" "Lợi dụng?" Hàn Phong cười khẩy, bước lại gần. "Trong thế giới của chúng ta, hôn nhân là một giao dịch. Em nghĩ Thanh Trúc không được lợi gì sao? Cô ấy có danh tiếng, có địa vị của một phu nhân Tổng Giám đốc. Còn anh có thứ mình cần." An Nhiên lao tới, muốn tát vào khuôn mặt hoàn hảo đó, nhưng Hàn Phong nhanh hơn. Anh ta nắm chặt cổ tay cô, kéo mạnh cô vào lòng. Cơ thể cô va đập vào bộ ngực rắn chắc của anh ta.
"Đừng nóng vội, An Nhiên," giọng anh ta trầm khàn, mang theo sự nguy hiểm. "Em muốn làm gì? Vạch trần anh? Liệu Thanh Trúc có tin em không? Hay em sẽ làm Lục gia sụp đổ nhanh hơn?" "Tôi sẽ nói sự thật với chị ấy," cô nghiến răng, cố gắng đẩy anh ra. Hàn Phong ép sát cơ thể cô, khiến cô không thể cử động. Hơi thở mạnh mẽ, mang mùi rượu và mùi đàn hương, bao trùm cô. "Vậy thì em sẽ phải trả giá. Cái giá của sự im lặng luôn rẻ hơn nhiều so với sự hủy hoại." An Nhiên cảm thấy tim mình đập loạn xạ, không chỉ vì sự sợ hãi mà còn vì cảm giác kỳ lạ từ cơ thể Hàn Phong. Sự gần gũi này hoàn toàn sai trái, nhưng lại kích thích một cách vô thức. Hàn Phong nhìn xuống gương mặt đang đỏ bừng vì giận dữ và bất lực của cô em vợ. Anh ta biết, cô là điểm yếu, nhưng cũng chính là món đồ chơi mới mẻ mà anh ta không thể cưỡng lại, và đây chính là lúc để bắt đầu trò chơi của kẻ săn mồi.