hợp đồng của quỷ và nụ hôn cấm

Chương 4: LƯỚI TÌNH BẮT ĐẦU GIĂNG


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

An Nhiên đã thức trắng suốt đêm, đấu tranh giữa sự ghê tởm, nỗi sợ hãi cho gia đình và cảm giác tội lỗi trước chị gái. Cuối cùng, sự thật về sự sụp đổ của Lục gia dưới tay Hàn Phong đã khiến cô đưa ra quyết định kinh khủng nhất: cô chấp nhận làm con tin, làm vật thế thân cho sự im lặng.

Hai mươi tư giờ trôi qua, An Nhiên bước vào thư viện. Hàn Phong đang ngồi sau bàn làm việc bằng gỗ sồi lớn, ánh mắt hổ phách lướt qua cô, chứa đựng sự thỏa mãn của kẻ săn mồi.

"Em đã quyết định rồi sao, An Nhiên?" Giọng anh ta trầm ấm nhưng đầy uy quyền.

An Nhiên hít một hơi, nuốt xuống mọi sự kháng cự. "Tôi đồng ý. Nhưng tôi muốn anh hứa, anh sẽ không động đến chị tôi, Thanh Trúc, cho đến khi tôi tìm được cách ngăn chặn anh."

Hàn Phong cười nhẹ, đứng dậy đi vòng qua bàn. "Ngăn chặn anh? Một thỏa thuận liều lĩnh. Nhưng được thôi, anh hứa. Tuy nhiên, em cũng phải chấp nhận quy tắc của anh. Kể từ giờ, em là người của anh, bí mật của anh. Em sẽ phục tùng mọi yêu cầu của anh, không được phép từ chối."

Anh ta tiến lại, bàn tay to lớn nắm lấy vai cô, kéo sát cô vào cơ thể mình. Ánh mắt anh ta trở nên tối tăm, dục vọng không hề che giấu. "Anh sẽ 'dạy dỗ' em. Dạy em cách giữ im lặng, và dạy em cách cảm nhận sự chiếm hữu của anh. Anh cần chắc chắn em không có thời gian và tâm trí để làm những việc vô bổ khác ngoài việc phục vụ anh."

"Anh... muốn gì?" Giọng An Nhiên run rẩy.

Hàn Phong không trả lời. Anh ta cúi đầu xuống, không còn thô bạo như lần trước, mà là một nụ hôn chậm rãi, thăm dò. Anh ta dỗ dành đôi môi cô, dùng sự dịu dàng nguy hiểm để phá vỡ lớp vỏ kháng cự cuối cùng. An Nhiên cảm thấy tim cô mềm nhũn, cơ thể phản ứng lại sự ve vãn tinh tế của anh rể. Đây là lúc mối quan hệ H+ chính thức bắt đầu.

Hàn Phong nhanh chóng bế cô lên, đặt cô ngồi trên chiếc bàn làm việc lạnh lẽo. Anh ta không tắt đèn, để ánh sáng vàng dịu trong thư viện chứng kiến cảnh tượng cấm kỵ này. Anh ta tách hai chân cô ra, đứng vào giữa, biến cô thành tù binh hoàn toàn.

"Đây là nơi anh làm việc," anh ta thì thầm, nụ hôn nóng bỏng dần chuyển xuống cổ cô, nơi mạch máu đang đập mạnh. "Và giờ, đây cũng là nơi anh dạy em cách phục tùng."

Bàn tay anh ta không hề thô lỗ, mà lại điêu luyện một cách đáng kinh ngạc. Anh ta luồn vào trong chiếc váy của cô, dễ dàng tìm đến nơi nhạy cảm nhất. An Nhiên run lên, hơi thở dồn dập. Cô muốn đẩy anh ra, nhưng sự sợ hãi và khao khát tội lỗi đã khóa chặt cô lại.

"Em không được kêu, An Nhiên. Nhớ quy tắc của anh," anh ta ra lệnh khẽ.

Cảm giác từ bàn tay anh ta là sự kết hợp giữa sự mạnh mẽ của người đàn ông và sự tinh tế của kẻ hiểu rõ cơ thể phụ nữ. Anh ta không cho cô cơ hội để suy nghĩ về tội lỗi hay Thanh Trúc. Cô chỉ còn biết bám víu vào vai anh ta, cảm nhận khoái cảm tội lỗi đang trỗi dậy mạnh mẽ.

Anh ta kéo khóa chiếc váy của cô xuống, để lộ bờ vai và tấm lưng trần mịn màng. Anh ta cúi xuống liếm nhẹ vai cô, khiến cô rùng mình.

"Em thật hoàn hảo," anh ta thì thầm, giọng khàn đặc vì dục vọng. "Hoàn hảo hơn chị em nhiều."

Lời nói này như một nhát dao vào lương tâm An Nhiên, khiến cô bừng tỉnh. Cô cố gắng kháng cự lần cuối, nhưng đã quá muộn. Hàn Phong đã hoàn toàn nắm giữ cô, thể xác cô đã bị nhuộm màu tội lỗi của anh ta.

Anh ta nâng chân cô lên, và không một lời báo trước, mạnh mẽ tiến vào. An Nhiên thét lên một tiếng nhỏ bị nghẹn lại, cơ thể đau đớn và căng cứng vì lần đầu tiên.

"Thư giãn, An Nhiên," Hàn Phong ra lệnh. "Đây là cái giá em phải trả. Hãy chấp nhận nó."

Anh ta chuyển động chậm rãi, dồn dập. Cảm giác đau đớn nhanh chóng tan biến, thay vào đó là sự căng đầy, chiếm hữu mãnh liệt. An Nhiên bám chặt vào vai anh ta, mái tóc rối bời, đầu óc quay cuồng. Cô bị cuốn vào cơn lốc khao khát mà chính Hàn Phong tạo ra, một cơn lốc tội lỗi không thể nào thoát ra. Cô không còn là An Nhiên nữa, cô là con tin của anh rể, là bí mật của cuộc hôn nhân này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×