hợp đồng định mệnh: tổng tài khát khao

Chương 5: Sự Xuất Hiện Của Tình Địch


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Những ngày sau đó trôi qua trong một vòng lặp mệt mỏi và căng thẳng. Ban ngày, An Nhược Hy là Trợ lý Cá nhân Đặc biệt không màng đến cuộc sống riêng tư, cặm cụi trong những chồng tài liệu và các cuộc họp kín. Ban đêm, cô trở thành vật sở hữu của Lãnh Thiên Phong, người dùng sức mạnh và sự chiếm hữu để khẳng định vị thế chủ nhân. Giữa hai vai trò này, cô gần như không có một khoảnh khắc nào là chính mình.

Dù thiếu kinh nghiệm trong môi trường Tổng tài, Nhược Hy vẫn chứng tỏ được năng lực đáng nể. Cô học hỏi nhanh, phân tích tài liệu chính xác và giữ mọi bí mật tuyệt đối. Sự hiệu quả của cô khiến Lãnh Thiên Phong, dù lạnh lùng, cũng không tìm được cớ để phàn nàn. Điều này vô tình gây ra sự chú ý và đố kỵ từ các nhân viên khác, đặc biệt là phụ nữ, khi thấy cô được Tổng tài tin tưởng giao phó nhiều việc mật.

Vào buổi chiều thứ Sáu, khi Nhược Hy đang tập trung chuẩn bị hồ sơ cho chuyến công tác đột xuất của Thiên Phong vào tuần sau, một vị khách bất ngờ xuất hiện tại tầng cao nhất của Lãnh Thị.

Đó là Đỗ Quyên, một ngôi sao điện ảnh hạng A nổi tiếng và cũng là người thừa kế của tập đoàn truyền thông lớn. Cô ta bước vào văn phòng Tổng tài với sự tự tin ngạo mạn, trên người khoác chiếc đầm thiết kế mới nhất, khuôn mặt được trang điểm tinh xảo, toát lên vẻ quyến rũ trưởng thành. Mọi người đều biết Đỗ Quyên có mối quan hệ sâu sắc và không thể định nghĩa với Lãnh Thiên Phong; cô ta là người phụ nữ duy nhất thường xuyên lui tới Lãnh Thị mà không cần hẹn trước.

Đỗ Quyên nhìn thấy Nhược Hy đang ngồi ở bàn làm việc gần phòng Tổng tài, và ánh mắt cô ta lập tức trở nên sắc lạnh.

“Cô là ai?” Đỗ Quyên hỏi, giọng nói ngọt ngào nhưng chứa đầy sự hằn học.

Nhược Hy đứng dậy, duy trì thái độ chuyên nghiệp. “Chào cô Đỗ. Tôi là An Nhược Hy, Trợ lý Cá nhân Đặc biệt của Tổng tài Lãnh.”

“Trợ lý đặc biệt?” Đỗ Quyên nhếch mép. “Tôi chưa bao giờ nghe Thiên Phong nhắc đến một nhân vật nào tên là An Nhược Hy. Cô mới được tuyển à? Hay là… một món đồ chơi mới được đặt ở vị trí dễ nhìn hơn?”

Lời lẽ thẳng thừng và cay nghiệt của Đỗ Quyên như một cái tát vào mặt Nhược Hy. Dù biết vị trí của mình, nhưng việc bị công khai bóc trần sự thật khiến cô cảm thấy nhục nhã. Cô cố gắng giữ bình tĩnh.

“Mời cô Đỗ vào trong, Tổng tài đang chờ.” Nhược Hy trả lời ngắn gọn, hoàn toàn tránh né câu hỏi cá nhân.

Đỗ Quyên cười khẩy, bước vào phòng Thiên Phong. Cánh cửa đóng lại nhưng không gian bên ngoài vẫn đầy rẫy sự căng thẳng. Nhược Hy biết rằng, sự xuất hiện của Đỗ Quyên không chỉ là sự đe dọa về mặt tình cảm, mà còn là lời cảnh báo về địa vị bấp bênh của cô.

Khoảng nửa giờ sau, Đỗ Quyên bước ra, vẻ mặt không giấu được sự tức giận. Cô ta dừng lại trước bàn Nhược Hy, cầm lấy một tập tài liệu quan trọng mà cô vừa hoàn thành.

“Đây là gì? Báo cáo dự án Đông Nam Á? Cô có thẩm quyền để xử lý những tài liệu mật này sao?” Đỗ Quyên nói, lật mạnh các trang giấy.

“Xin cô Đỗ trả lại, đó là tài liệu công việc của Tổng tài,” Nhược Hy căng thẳng, chìa tay ra.

Đỗ Quyên đột ngột làm rơi tập tài liệu xuống sàn, những trang giấy bay tứ tung. “Ôi, tôi xin lỗi. Tay tôi trượt. Cô là ‘trợ lý đặc biệt,’ vậy cô nên học cách giữ gìn tài liệu mật cho tốt chứ.”

Mọi ánh mắt xung quanh đều đổ dồn vào họ. Nhược Hy cảm thấy đôi mắt mình nóng ran vì tủi nhục, nhưng cô cúi xuống, bắt đầu nhặt từng trang giấy.

“Đỗ Quyên, cô đang làm gì?”

Giọng nói lạnh lẽo, uy quyền của Lãnh Thiên Phong đột ngột vang lên từ ngưỡng cửa. Anh ta đã chứng kiến toàn bộ sự việc. Đỗ Quyên giật mình, lập tức quay lại, gương mặt thay đổi thành vẻ đáng thương.

“Thiên Phong, em xin lỗi, em chỉ muốn xem cô ấy làm việc thế nào. Ai ngờ tay em vụng về quá…”

Lãnh Thiên Phong bước ra, không nhìn Đỗ Quyên, mà nhìn thẳng vào Nhược Hy đang nhặt tài liệu dưới đất. Sau đó, anh ta quay sang Đỗ Quyên, ánh mắt sắc lạnh khiến cô ta rùng mình.

“Cô ấy là trợ lý của tôi. Cô không có quyền can thiệp vào công việc của cô ấy. Nếu có lần sau, tôi sẽ không khách sáo với cô, Đỗ Quyên.” Lời nói của Thiên Phong mang đầy sự cảnh cáo, khiến Đỗ Quyên tái mặt.

Anh ta cúi xuống, không phải để giúp Nhược Hy, mà để nhặt một trang giấy rơi gần chân mình, sau đó ném thẳng nó lên bàn. “Dọn dẹp nhanh và vào phòng tôi. Tôi cần cô xem lại báo cáo này.”

Hành động của Thiên Phong vừa là sự bảo vệ, vừa là sự thể hiện quyền lực tuyệt đối. Anh bảo vệ món đồ chơi của mình không phải vì yêu thương, mà vì quyền sở hữu. Anh không cho phép ai khác, kể cả Đỗ Quyên, làm phiền đến tài sản của mình.

Đỗ Quyên đứng đó, đôi mắt rực lửa ghen tị. Cô ta hiểu rằng, Nhược Hy không phải là tình nhân thông thường. Vị trí của cô ấy, dù là giao dịch, lại có một sự đặc biệt đáng sợ.

“Cô may mắn lắm, An Nhược Hy,” Đỗ Quyên thì thầm trước khi quay lưng bước đi. “Nhưng tôi không dễ dàng bỏ cuộc đâu.”

An Nhược Hy thu dọn tập tài liệu, lòng cô đầy hỗn loạn. Cô đã có kẻ thù đầu tiên. Nhưng đáng sợ hơn, cô nhận ra rằng, dù bị đối xử tàn nhẫn, khoảnh khắc Thiên Phong đứng ra bảo vệ cô vẫn tạo ra một cảm giác an toàn nhỏ nhoi, một cảm xúc nguy hiểm bắt đầu nhen nhóm trong trái tim cô: sự phụ thuộc vào người chủ nhân lạnh lùng này. Cô vội vàng gạt bỏ suy nghĩ đó, bước vào phòng Thiên Phong, sẵn sàng cho những mệnh lệnh tiếp theo. Đêm nay, sự căng thẳng sẽ lại tiếp tục, thậm chí còn mãnh liệt hơn sau màn kịch ghen tuông vừa rồi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×