hợp đồng dưới ánh đèn cao ốc

Chương 10: Sự Xuất Hiện Của Kẻ Thứ Ba


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sự Kiểm Soát Bằng "An Toàn"

Nụ hôn đêm hôm trước là một lời tuyên bố. Nó không phải là khởi đầu của tình yêu, mà là sự xác nhận rằng Lãnh Hạo đã thành công trong việc tạo ra một nhu cầu mới trong An Chi: nhu cầu về sự an toàn và bảo vệ mà chỉ anh ta mới có thể cung cấp.

Sáng hôm sau, An Chi tỉnh dậy với cảm giác khó chịu. Cô ghét việc mình cần anh ta, và cô ghét việc anh ta biết điều đó.

Trong công việc, Lãnh Hạo bắt đầu sử dụng quyền lực một cách tinh vi hơn. Anh ta không can thiệp trực tiếp vào các quyết định của An Chi tại Bệnh viện Tầm Nhìn, nhưng anh ta luôn yêu cầu cô báo cáo mọi chi tiết, không phải với tư cách đối tác kinh doanh, mà với tư cách là người bảo hộ.

"Vấn đề thiếu nhân lực tại khoa Phẫu thuật tim mạch đã được giải quyết chưa, An Chi?" Lãnh Hạo hỏi, không ngẩng đầu lên khỏi màn hình máy tính.

"Tôi đã mời Bác sĩ Cường, chuyên gia hàng đầu từ Mỹ về. Ông ấy sẽ bắt đầu làm việc vào tuần tới," An Chi đáp.

"Rất tốt," Lãnh Hạo nói. "Nhưng cô nên nhớ, An Chi. Sức khỏe của cha cô là trách nhiệm chung của chúng ta. Nếu có bất kỳ sự cố nào xảy ra do thiếu sót của cô trong quản lý, nó sẽ ảnh hưởng đến... tiến độ của hợp đồng."

Lời đe dọa này không còn liên quan đến Mười tỷ đồng. Nó ám chỉ đến sự an toàn của cha cô, và điều đó khiến An Chi rùng mình. Cô hiểu: Lãnh Hạo đang trói buộc cô bằng chính tình yêu cô dành cho cha mình.

An Chi siết chặt bút. "Tôi hiểu, Tổng tài. Tôi sẽ không để điều đó xảy ra."

Mối quan hệ của họ đã chuyển sang giai đoạn mới: một cuộc hôn nhân kinh doanh được củng cố bằng sự phụ thuộc lẫn nhau, nơi sự tàn nhẫn và sự bảo vệ song hành.

Sự Xuất Hiện Của Hà My

Vào giữa buổi chiều, không khí trong văn phòng Lãnh Thị thay đổi đột ngột. Một nhân vật mới bước vào, thu hút mọi ánh nhìn.

Đó là Hà My, một người phụ nữ với vẻ ngoài kiêu sa, đôi mắt sắc sảo và nụ cười tự tin, không kém phần sắc lạnh so với An Chi. Hà My mặc một bộ đồ công sở màu kem thanh lịch, toát lên vẻ ngoài của một nhà tài phiệt toàn cầu. Cô ấy không đến Lãnh Thị với tư cách đối tác, mà là Cố vấn Chiến lược Cấp cao mới, được Lãnh Hạo trực tiếp mời về từ Phố Wall.

Lãnh Hạo đứng dậy đón cô. Sự nhiệt tình trong ánh mắt anh ta là điều An Chi hiếm khi thấy.

"Chào mừng, Hà My," Lãnh Hạo nói, nụ cười anh ta thật sự thư giãn. "Cô đã đến đúng lúc. Đây là An Chi, Chủ Tịch điều hành và... Phu nhân của tôi."

Hà My đưa tay ra, nhưng ánh mắt cô ấy dừng lại lâu hơn mức cần thiết trên chiếc nhẫn kim cương của An Chi.

"Chào An Chi," Hà My nói, giọng cô ấy pha trộn giữa sự thân thiện và sự thách thức. "Tôi đã nghe về cô rất nhiều. Một bước nhảy vọt đáng ngưỡng mộ, từ thư ký trở thành Chủ Tịch. Tôi là Hà My, bạn học cũ của Lãnh Hạo từ những ngày còn ở Boston. Chúng tôi có một lịch sử làm việc rất dài."

Sự nhấn mạnh vào "bạn học cũ" và "lịch sử làm việc rất dài" là một lời tuyên chiến ngầm.

An Chi giữ vẻ bình tĩnh hoàn hảo, bắt tay Hà My. "Rất vui được hợp tác, Hà My. Tôi đã xem hồ sơ của cô. Kỹ năng của cô chắc chắn sẽ là một tài sản lớn cho Lãnh Thị. Mong rằng chúng ta sẽ làm việc hiệu quả."

Lãnh Hạo ngồi xuống, quan sát cuộc đối đầu ngầm này với vẻ thích thú. Anh ta thích thú với việc tạo ra sự cạnh tranh để xem ai sẽ là người chiến thắng.

Thách Thức Chiến Lược

Ngay ngày hôm sau, tại cuộc họp chiến lược, Hà My bắt đầu tấn công vào dự án Bệnh viện Tầm Nhìn của An Chi.

"Thưa Tổng tài," Hà My lên tiếng, giọng cô ấy vang vọng trong phòng họp. "Tôi đã xem xét việc mua lại Bệnh viện Tầm Nhìn với giá 800 tỷ đồng. Về mặt kinh doanh, đây là một thương vụ vội vàng. Giá mua quá cao so với lợi nhuận ròng hiện tại. Hơn nữa, việc chúng ta can thiệp vào y tế không phải là lĩnh vực cốt lõi. Tôi đề xuất bán lại cổ phần bệnh viện để tập trung vào bất động sản và công nghệ."

An Chi biết, đây không chỉ là một vấn đề kinh doanh, đây là sự tấn công trực tiếp vào thành tựu và mục tiêu của cô.

An Chi mỉm cười, một nụ cười sắc lạnh. "Hà My. Cô đã nhìn vào các con số hiện tại, nhưng cô chưa nhìn vào tầm nhìn chiến lược của Lãnh Thị. Sự kết hợp giữa Khu nghỉ dưỡng Bãi Dài và Bệnh viện Tầm Nhìn tạo ra một hệ sinh thái 'Nghỉ dưỡng & Sức khỏe' độc quyền. Nó không chỉ là lợi nhuận, nó là thương hiệu. Chúng ta đang tạo ra một tiêu chuẩn mới cho tầng lớp thượng lưu, những người sẵn sàng chi tiền không chỉ để nghỉ ngơi mà còn để được chăm sóc y tế tư nhân cao cấp."

"Nhưng rủi ro là quá lớn," Hà My phản bác, dựa vào các số liệu tài chính khô khan.

An Chi không cần số liệu. Cô cần một lý lẽ không thể chối cãi. Cô quay sang Lãnh Hạo.

"Thưa Tổng tài. Bệnh viện Tầm Nhìn cung cấp cho chúng ta một công cụ chính trị và xã hội vô giá. Việc Tổng tài Lãnh Thị cam kết đầu tư vào y tế sẽ làm tăng đáng kể uy tín xã hội của Tập đoàn, đặc biệt sau những lùm xùm của Thư Gia. Đó là sự mua lại lòng tin công chúng, và lòng tin đó trị giá hơn 800 tỷ đồng."

Lãnh Hạo im lặng. Anh ta nhìn từ An Chi sang Hà My. Anh ta thích sự tàn nhẫn và sự logic của Hà My, nhưng anh ta yêu thích sự táo bạo và tầm nhìn của An Chi.

"An Chi có lý," Lãnh Hạo cuối cùng nói, ánh mắt anh ta chỉ hướng về phía cô. "Thương vụ Bệnh viện Tầm Nhìn là một nước cờ dài hạn. Hà My, cô hãy chuyển trọng tâm phân tích của mình sang việc làm thế nào để tối ưu hóa lợi nhuận của tài sản này, thay vì tìm cách bán nó đi."

Lời nói của Lãnh Hạo là một chiến thắng rõ ràng cho An Chi, nhưng nó chỉ làm tăng thêm sự thù địch từ Hà My.

Bữa Tiệc Gây Quỹ: Màn Kịch Lớn

Tối hôm đó, Lãnh Hạo và An Chi tham dự một bữa tiệc gây quỹ từ thiện lớn. Đây là lần đầu tiên họ xuất hiện công khai với tư cách "Tổng tài và Phu nhân" kể từ chuyến đi Bãi Dài, và là lần đầu tiên An Chi phải đối mặt với Hà My trong một môi trường xã hội.

Ngay khi An Chi và Lãnh Hạo bước vào, họ trở thành trung tâm của sự chú ý. Lãnh Hạo khoác tay cô, sự chiếm hữu của anh ta được thể hiện rõ ràng qua cách anh ta giữ cô sát bên mình. An Chi, mặc một chiếc váy dạ hội màu xanh sapphire thanh lịch, giữ vẻ mặt hoàn hảo của một Phu nhân Tổng tài.

Hà My tiếp cận họ. Cô ấy không lãng phí thời gian.

"Lãnh Hạo, anh không thể trốn tôi mãi," Hà My nói, giọng cô ấy ngọt ngào nhưng đầy quyền lực. Cô ấy không nhìn An Chi. "Tôi cần ý kiến của anh về các quỹ đầu tư mạo hiểm ở Đông Nam Á. Chúng ta nên tách ra một lát để nói chuyện riêng, phải không?"

Lãnh Hạo mỉm cười. Anh ta không buông tay An Chi, nhưng ánh mắt anh ta đang thách thức cô.

"Cô ấy là vợ tôi, Hà My," Lãnh Hạo nói. "An Chi là đối tác của tôi trong mọi lĩnh vực. Nếu cô có thể nói trước mặt cô ấy, thì cô cứ nói."

Hà My không chấp nhận. Cô ấy bước đến gần Lãnh Hạo hơn, cố tình chạm nhẹ vào cánh tay anh ta.

"Anh biết tôi đang nói về vấn đề gì, Hạo. Những vấn đề riêng tư hơn. Không phải lúc nào cô ấy cũng cần phải tham gia vào mọi cuộc thảo luận của chúng ta."

An Chi cảm thấy lửa giận bùng lên. Không phải vì ghen tuông, mà vì sự khinh thường mà Hà My dành cho cô, và sự thử thách mà Lãnh Hạo đang đặt ra. Anh ta đang cho phép Hà My phá vỡ hợp đồng công khai của họ để xem cô sẽ phản ứng thế nào.

An Chi siết chặt tay Lãnh Hạo. Cô bước lên một bước, đối mặt trực tiếp với Hà My.

"Cô Hà My," An Chi nói, giọng cô dịu dàng một cách chết chóc. "Với tư cách là Chủ Tịch điều hành của Lãnh Thị, tôi được Tổng tài ủy quyền hoàn toàn để xử lý các vấn đề đầu tư. Cô muốn nói về Quỹ Alpha hay Quỹ Omega? Hãy nói rõ ra. Tôi không muốn lãng phí thời gian của Tổng tài vào những cuộc nói chuyện phiếm không đi đến đâu."

Hà My cứng họng. An Chi đã sử dụng quyền lực của Chủ Tịch để làm lu mờ vai trò bạn học cũ.

Nhưng Hà My không dễ dàng bỏ cuộc. Cô ấy quay sang Lãnh Hạo, đặt tay lên ngực anh ta, hành động này hoàn toàn mang tính chiếm hữu.

"Anh Hạo, em vẫn nhớ món cocktail anh thích hồi ở Boston. Em có thể làm cho anh một ly sau buổi tiệc. Chỉ chúng ta thôi," Hà My thì thầm, cố tình tạo ra sự thân mật quá mức.

Lãnh Hạo nhìn An Chi, đôi mắt anh ta lấp lánh sự mong đợi. Anh ta muốn cô phản ứng. Anh ta muốn thấy cô đấu tranh cho sự an toàn mà anh ta đã tạo ra.

An Chi nhìn thẳng vào mắt Lãnh Hạo, không phải là sự giận dữ, mà là sự hiểu biết. Cô không cần phải đấu tranh công khai. Cô đã có hợp đồng, và bây giờ, cô đã có cảm xúc của anh ta.

An Chi đặt tay lên vai Lãnh Hạo, nhẹ nhàng kéo anh ta lại gần hơn. Cô nhón chân, thì thầm vào tai anh ta, đủ lớn để Hà My nghe thấy.

"Tổng tài. Vợ anh đang mệt. Chúng ta có thể về nhà để anh giải quyết các vấn đề riêng tư và cá nhân của chúng ta. Tôi tin rằng anh có đủ thời gian cho các cuộc họp kinh doanh vào sáng mai."

Cô đã sử dụng chính ngôn ngữ của Hà My ("riêng tư," "cá nhân") để khẳng định vị trí của mình một cách tàn nhẫn. Cô không còn đóng vai cô vợ yếu đuối nữa. Cô là người phụ nữ có hợp đồng chính thức và sự bảo vệ của anh ta.

Lãnh Hạo bật cười. Một tràng cười thoải mái, sảng khoái. Anh ta nhìn Hà My.

"Cô nghe rồi đó, Hà My. Vợ tôi có quyền ưu tiên tuyệt đối. Chúng ta sẽ nói chuyện sau."

Lãnh Hạo ôm eo An Chi, dẫn cô rời khỏi bữa tiệc. Khi họ đi qua cánh cửa, Hà My đứng lại, đôi mắt cô ấy bốc lửa giận dữ và sự ghen tị.

Cái Giá Phải Trả Của Sự Chiếm Hữu

Trong xe, An Chi và Lãnh Hạo im lặng.

"Cô làm rất tốt," Lãnh Hạo cuối cùng nói, giọng anh ta chứa đầy sự ngưỡng mộ. "Cô đã không phản ứng bằng cảm xúc. Cô phản ứng bằng quyền lực."

"Tôi biết luật chơi của anh," An Chi đáp. "Vợ của anh phải là người mạnh mẽ nhất, không phải là người ghen tuông nhất. Tôi sẽ không để cô Hà My hay bất kỳ ai khác đe dọa đến vị thế của tôi, hay sự an toàn của cha tôi."

Lãnh Hạo quay sang cô, ánh mắt anh ta không còn là sự trêu chọc, mà là sự sở hữu rõ ràng.

"Cô đã đáp lại nụ hôn của tôi đêm qua, An Chi. Cô đã khẳng định vị trí của mình trước Hà My đêm nay. Cô đã chính thức bước vào bẫy," anh ta nói.

"Bẫy do tôi tự mình tạo ra, Lãnh Hạo. Tôi biết tôi đang làm gì."

"Thật sao?" Lãnh Hạo kéo cô vào lòng, đặt tay lên gáy cô, nhìn thẳng vào mắt cô.

"Nếu cô biết mình đang làm gì, vậy thì hãy nói cho tôi biết. Cô đã vượt qua ranh giới của hợp đồng. Cô muốn gì ở tôi, An Chi? Ngoài Mười tỷ đồng và sự an toàn của cha cô?"

An Chi nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh ta, nơi cô thấy sự tàn nhẫn và sự cô đơn. Cô không thể nói dối.

"Tôi muốn... được nhìn thấy, Lãnh Hạo," cô thì thầm. "Tôi muốn anh nhìn thấy tôi là một đối thủ xứng tầm, không chỉ là một công cụ. Và tôi muốn anh không bao giờ khiến tôi phải cảm thấy cần sự bảo vệ của anh nữa."

Lãnh Hạo mỉm cười, một nụ cười thỏa mãn. "Cô đã được nhìn thấy, An Chi. Rất rõ ràng."

Anh ta cúi xuống, và nụ hôn này không phải là quyền lực, cũng không phải là diễn xuất. Nó là sự xác nhận về mối quan hệ mới của họ: một sự ràng buộc bằng chiến lược, cảm xúc, và sự chiếm hữu không thể phủ nhận.

An Chi biết, cô đã mất đi một phần tự do cuối cùng của mình. Nhưng cô cũng biết, trong trò chơi quyền lực tàn khốc này, cô đã giành được một đồng minh mạnh mẽ nhất trên thế giới. Cô đã chọn quyền lực hơn tình yêu, nhưng quyền lực đã đưa cô đến gần tình yêu một cách nguy hiểm.

Tình Hình Mới: Hà My đã trở thành đối thủ chính, không chỉ trong công việc mà còn trong cuộc chiến cá nhân để giành lấy sự chú ý và tôn trọng của Lãnh Hạo. An Chi đã thành công trong việc khẳng định vị thế "Phu nhân" của mình, nhưng cái giá phải trả là sự tan vỡ hoàn toàn của ranh giới hợp đồng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×